Cậu đừng lo, tôi chính là hi vọng

Trong một căn phòng vắng lặng. Nó im lặng đến nổi chúng ta có thể nghe thấy những lời trò chuyện của các ngọn nến. Có tất cả bốn ngọn nến đang cháy và chúng tâm sự với nhau.

Ngọn nến thứ nhất bảo:

- Ta là ngọn lửa biểu tượng cho sự Hoà Thuận. Thế nhưng ở thời điểm này, ta thật bất hạnh. Mọi người luôn gây chiến tranh và thù hận cho nhau, vì thế ta có nên tồn tại nữa hay không?  

Nói xong ngọn nến từ từ mờ dần rồi lụi tắt hoàn toàn.

Ngọn nến thứ hai tiếp lời:

- Còn ta, là biểu tượng của tình Yêu Thương. Nhưng thật trớ trêu, ngày nay con người gần như quên hẳn ta. Mọi người ghen ghét, đố kị lẫn nhau. Thậm chí ngay cả anh em trong một nhà cũng vậy. Ta chán quá.

Nói xong, ngọn nến cũng phụt tắt.

Tiếp theo ngọn nến thứ ba lên tiếng:

- Ta chính là Niềm Tin. Nhưng cuộc sống bây giờ có ai còn cần ta nữa. Ta trở nên một kẻ thừa thãi và xa xỉ. Loài người bây giờ chỉ chạy theo những thứ thực dụng và không bao giờ còn tin vào chính mình. Ta đi đây. 

Nói xong nó cũng từ từ tắt và toả ra một làn khói trắng.

Căn phòng lúc đó trở nên tối tăm và lạnh lẽo. Chỉ còn một ngọn nến cuối cùng đang cháy, như một vì sao lẻ loi cuối chân Trời. Thình lình, một cậu bé bước vào và nói:

- Tại sao các bạn không cháy nữa. Thế giới này vẫn cần đến các bạn mà.

Lúc đó, ngọn nến thứ tư lến tiếng: 

- Cậu đừng lo. Tôi chính là Hi Vọng. Nếu tôi vẫn còn cháy, cho dù ngọn lửa có mong manh thì chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hoà Thuận – Yêu Thương và Niềm Tin. 

Đôi mắt cậu bé sáng lên. Và cậu đã dùng ngọn nến thứ tư – ngọn nến Hi Vọng để thắp sáng lại những ngọn nến đã tắt kia.

Sức mạnh của sự tập trung

Ở một vùng quê nọ, có hai cha con một nhà trồng hoa đang sinh sống trong một khu vườn rộng lớn. Người cha chăm chỉ, yêu lao động và được cả xã hội công nhận về thành công trong lĩnh vực trồng hoa.

Những con đường mới

Lúc ấy là năm 1903. Bà Annie Johnson sinh sống tại Arkansascùng hai con trai và đang lâm vào tình cảnh bế tắc. Tiền bạc của bà gần như đã cạn, bản thân bà không có khả năng đặc biệt nào ngoài việc đọc và cộng những con số đơn giản...

Điều kỳ diệu

Người đàn ông trông coi một nghĩa trang vắng vẻ thường xuyên nhận được một tấm ngân phiếu vào đầu mỗi tháng do một phụ nữ giàu có sống ở thành phố gần đó chuyển đến.

Mẹ và cuộc hành trình của bạn

Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.

Ly và nước

Ly nói: “Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!”

Vì sao chúng ta phải không ngừng cố gắng?

Bạn gái tôi ăn luôn miệng, không chăm chỉ kiếm tiền, sợ nuôi không nổi cô ấy.

Nhưng mà Bố…

“Đi mà Bố.. Bố cho con đi nhé”, tôi đứng khoanh tay ngay trước chiếc ti vi cố thuyết phục Bố rằng tôi là người duy nhất ở trường không tham dự buổi dạ hội.

Câu chuyện tình yêu #2

Vào một buổi sáng ở một bệnh viện nhỏ, một Ông cụ khoảng 80 tuổi trình bày với chúng tôi là mình cần phải cắt chỉ khâu vết thương ở ngón tay cái. Ông nói với chúng tôi là ông đang rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ.

Gửi tới một người bạn

Tớ nói với cậu điều này nhé, tớ biết cậu không bộc lộ mình, không thể hiện mình, rất muốn giấu mình sau nhưng tiếng cười. Nhưng tớ biết cậu có nhiều tâm sự lắm, nhiều điều phải suy nghĩ lắm.