Chia sẻ nỗi đau

Hẳn mỗi chúng ta đều từng nghe các giai thoại về sự khôn ngoan của cá heo, từ cách chúng cứu sống những người sắp chết đuối đến cách chúng tương tác với những trẻ khuyết tật dưới nước. Loài cá heo có thể nhận ra nguồn năng lượng của chúng ta và đáp ứng nguồn năng lượng ấy dễ hơn chúng ta nhiều. Là con người, chúng ta khó nắm bắt được nguồn năng lượng trong chính bản thân mình bởi chúng ta suy nghĩ quá nhiều.

Vài năm trước, tôi có quen 1 phụ nữ trẻ mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Cô có vài người bạn đang làm việc tại trung tâm trị liệu nhờ cá heo. Họ đưa cô xuống nước để chơi đùa cùng bầy cá dễ thương và thân thiện. Bầy cá đối xử với cô nhẹ nhàng và ân cần như thể chúng thấu hiểu nỗi đau đớn, khổ sở của cô vậy.
Những chú cá heo này còn có thể đóng vai trò những nhà vật lý trị liệu. Chúng cùng bơi với các em nhỏ tàn tật, giúp các em tập điều khiển các chi bị liệt.

Làm thế nào loài cá heo lại có được những phản ứng tinh tế đến như vậy? Phải chăng đó là nhờ cơ thể chúng ta chứa đựng 1 nguồn năng lượng mà cá heo có thể cảm nhận thông qua tiếp xúc? Tôi tin là thế. Tôi cũng tin rằng tất cả chúng ta đều có khả năng cảm nhận nguồn năng lượng này.

Con người luôn dành nhiều thời gian và năng lượng cho việc tạo ra quy tắc và luật lệ. Điều này chỉ khiến chúng ta càng xa cách nhau hơn. Hãy nhìn loài cá heo, chúng thật rộng lượng và biết sử dụng khả năng an ủi, vỗ về của mình để xoa dịu những tổn thương của con người.

Hãy mở rộng vòng tay với những người bất hạnh và chia sẻ nỗi đau của họ bằng cả trái tim,để phá màu được hiện hữu trong cuộc sống

Con chim bị mù hay ta không hiểu?

Nơi khu vườn anh nhà văn nọ có một cây si rất rậm rạp, xanh lá quanh năm. Từ phòng viết của mình, qua một tấm cửa kính, anh có thể nhìn thấy cây si ấy.

Hãy thử một cách khác

“Bạn đang tạo nên chiếc bẫy cho chính mình nếu cứ mãi khóa chặt mình trong một lối suy nghĩ duy nhất mà không thử tìm một cách khác”

Hôm qua & ngày mai

Trong 1 tuần có 2 ngày mà chúng ta không cần phải bận tâm về chúng, có 2 ngày chúng ta không cần phải vướng bận, lo âu hay sợ hãi.

Ngôi nhà vô hình

Có một ngôi nhà không nhìn thấy được mà tôi gọi với cái tên: Lương Tâm.

Cổ tích loài bướm

Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:

Âm nhạc trong đời mẹ tôi

Hồi con gái đầu lòng của tôi chào đời, mẹ đến để giúp đỡ tôi một tuần nhưng rồi mẹ ở lại thêm ba tuần.

Chuyện về một cành nho

Một cành nho mảnh mai lớn lên nhờ những dòng nước khoáng tinh khiết từ lòng đất. Nó thật trẻ trung, khỏe mạnh và đầy sức sống. Nó cảm thấy rất tự tin khi tất cả chỉ dựa vào chính bản thân nó.

Cuộc đời buồn tẻ quá

Thời gian gần đây chị rất mê các phim săn bắt cướp. Anh đưa chị đi xem phim mỗi tuần ba lần, vào buổi tối, ở rạp gần nhà.

Món quà ngọt ngào

Tôi tìm một ghế trống trong công viên dưới những tán cây liễu khẳng khiu để gặm nhắm cái cảm giác ê chề về cuộc đời, về cái thế giới như đang vùi dập đời tôi.