Chia sẻ nỗi đau

Hẳn mỗi chúng ta đều từng nghe các giai thoại về sự khôn ngoan của cá heo, từ cách chúng cứu sống những người sắp chết đuối đến cách chúng tương tác với những trẻ khuyết tật dưới nước. Loài cá heo có thể nhận ra nguồn năng lượng của chúng ta và đáp ứng nguồn năng lượng ấy dễ hơn chúng ta nhiều. Là con người, chúng ta khó nắm bắt được nguồn năng lượng trong chính bản thân mình bởi chúng ta suy nghĩ quá nhiều.

Vài năm trước, tôi có quen 1 phụ nữ trẻ mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Cô có vài người bạn đang làm việc tại trung tâm trị liệu nhờ cá heo. Họ đưa cô xuống nước để chơi đùa cùng bầy cá dễ thương và thân thiện. Bầy cá đối xử với cô nhẹ nhàng và ân cần như thể chúng thấu hiểu nỗi đau đớn, khổ sở của cô vậy.
Những chú cá heo này còn có thể đóng vai trò những nhà vật lý trị liệu. Chúng cùng bơi với các em nhỏ tàn tật, giúp các em tập điều khiển các chi bị liệt.

Làm thế nào loài cá heo lại có được những phản ứng tinh tế đến như vậy? Phải chăng đó là nhờ cơ thể chúng ta chứa đựng 1 nguồn năng lượng mà cá heo có thể cảm nhận thông qua tiếp xúc? Tôi tin là thế. Tôi cũng tin rằng tất cả chúng ta đều có khả năng cảm nhận nguồn năng lượng này.

Con người luôn dành nhiều thời gian và năng lượng cho việc tạo ra quy tắc và luật lệ. Điều này chỉ khiến chúng ta càng xa cách nhau hơn. Hãy nhìn loài cá heo, chúng thật rộng lượng và biết sử dụng khả năng an ủi, vỗ về của mình để xoa dịu những tổn thương của con người.

Hãy mở rộng vòng tay với những người bất hạnh và chia sẻ nỗi đau của họ bằng cả trái tim,để phá màu được hiện hữu trong cuộc sống

Nhận thức

Trong một ngôi làng nhỏ nọ có hai anh em sinh đôi sống trong một gia đình rất nghèo khổ. Cha họ là một người nát rượu, còn mẹ họ chỉ làm công việc nội trợ...

Cho đi rồi sẽ nhận về

Khi đang làm công việc giới thiệu các ca khúc trên đài phát thanh ở Columbus, Ohio, tôi thường hay ghé vào một bệnh viện địa phương trên đường về nhà. Tôi vào các phòng bệnh để đọc Kinh Thánh cho các bệnh nhân nghe hoặc trò chuyện cùng họ.

Tôi yêu

Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt…

Ba người thầy vĩ đại

“Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở – Horace”

Cái bình nứt

Người Ấn Độ thường dùng hai cái bình lớn để gánh nước từ suối trở về nhà. Một trong hai cái bình này bị nứt và khi về đến nhà, nước trong bình đã bị vơi đi một nửa.

Thử nghĩ xem

Sau khi Fred Astaire thử vai lần đầu tiên vào năm 1933, ghi chú của vị điều hành cuộc thi của MGM, “Không biết diễn! Hơi nhàm chán! Biết nhảy một chút!” Astaire lưu giữ tờ giấy ngay phía trên lò sưởi nhà mình tại Bevery Hills.

Đồng hồ và chiếc lược

Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông rất nghèo sống với vợ. Một ngày nọ, vợ ông, người có mái tóc rất dài hỏi chồng về chuyện mua một chiếc lược mới hơn để dùng.

Thử yêu lần nữa

Xét về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô.

Hai hạt lúa

Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy. Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó.