Chữ Phúc

Mụ Tư Hồng vốn là gái lầu xanh nhờ thế lực quan lại và thực dân Pháp mà được nhà vua ban cho bốn chữ . ”Tiết hạnh khả phong”  

Mụ bèn mở hội ăn mừng , mời đủ mặt anh em , bạn bè xa gần . Cụ Nguyễn Khuyến cũng được mời nhưng không đến. Mụ cho người nhà mang lễ đến xin cụ đôi câu đối . Cụ chỉ cho một chữ ” Phúc ” to tướng. Bức trướng treo lên , mọi người đều hiểu rằng nhờ có phúc đức tổ tiên nên chủ nhân mới được vinh hiển như ngày nay . Thực ra chữ ” Phúc ” có nghĩa là phúc đức , nhưng ý cụ Nguyễn Khuyến là ám chỉ bụng mụ Tư Hồng ( Chữ Hán cũng có một chữ nữa , đọc là  "Phúc" , nghĩa là bụng to lắm . Chữ phúc viết to )

Mặc dù không được mời , Xiển vẫn cứ đến đám nhà mụ chơi. Cơm rượu xong , nhìn thấy chữ ” Phúc ” trên bức trướng , Xiển bò ra cười . Ai nấy ngạc nhiên hỏi.

Xiển nói:

– Mời chủ nhân lai đây tôi mới nói.

Trước mặt mụ Tư Hồng và đông đủ khách khứa , Xiển giảng giải :

– Như thế này là chủ nhân đã khoe rằng mình ”bán trôn nuôi miệng ” rồi ! Đây nhá ! Nửa bên này của chữ phúc là chữ ” y ” là áo , nửa bên kia có chữ ” khẩu ” là miệng và chữ ” nhất điền ” là một phần ruộng . Như thế có nghĩa là chỉ một phần ruộng thôi. Tức là chỉ có một cái trôn thôi , vậy mà đủ cả ” cơm ” ăn lẫn ” áo mặc ” ! Nghe Xiển giảng giải , không ai nhịn được cười và khen là chí lý. Còn mụ Tư Hồng xấu hổ không biết làm thế nào , đành vờ cáo mệt , vào nghỉ ở buồng trong...

Khi ai đó khen bạn xinh đẹp đáng yêu, hãy troll họ

Đẹp cũng có tác dụng gì đâu. Cuối cùng chúng ta đều cưới một người xấu nhiều tiền mà.

Truyện cười tổng hợp #15

Một chú bé đang cố gắng kiễng chân với núm chuông trên một cánh cửa lớn. Người cảnh sát đi ngang qua bèn bế nó lên cho tới nút bấm...

Anh nhà giàu bị chơi khăm

Xưa có một anh nhà giàu muốn học đòi cách sống quý phái. Hắn thấy tên quan nào ra đường cũng có lính điếu tráp theo hầu. Hắn bắt chước thuê một em bé, rồi mỗi khi đi đâu, đều bắt em bé lẽo đẽo theo sau, mang điều tráp.

Truyện cười học sinh #29

RỘNG QUÁ

Văn hay

Một thầy đồ đang ngồi cặm cụi viết bài. Bà vợ đến bên cạnh nói: - Ông lấy giấy khổ to mà viết có hơn không ?

Truyện danh nhân #1

Giá trị của lời từ chối

Xin lỗi vì chuyện đó

Hố rồi

Chó nhà ai thế này?

Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bổng dưng con chó vọt qua đường...

Đến chết vẫn hà tiện

Ngày xưa có anh nhà giàu, tính hà tiện, ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc, chỉ khư khư tích của làm giàu. Có người bạn rủ ra tỉnh chơi, anh nấn ná không đi vì sợ, đi với bạn phải đãi bạn.