Cơn gió và hồ nước

Cơn gió tinh nghịch ghé đến bên hồ nước dạo chơi. Hồ nước trong xanh, mặt hồ phẳng lặng. Có rất nhiều người đến đây ngắm cảnh. Trên cây, tiếng chim hót ríu ra ríu rít trông thật vui vẻ và hạnh phúc.

Cơn gió thấy hồ nước có vẻ hạnh phúc nên tự nhiên trong lòng cảm thấy tức giận, bực mình và ganh ghét nghĩ thầm: Tại sao hồ nước lại được mọi người mến yêu như vậy? Tại sao nó hạnh phúc sung sướng như vậy? Ghét quá đi thôi ! Mình đâu thua kém gì nó. Mình cũng xinh đẹp, cũng thơ mộng, cũng đáng yêu thế mà tại sao phải chịu cảnh cô đơn một mình lang thang khắp chốn mà chẳng ai thèm đến thăm? Tức quá ! Tức quá đi thôi ! Phải quả cho bõ ghét mới được !

Nghĩ vậy rồi, cơn gió liên tục đập mạnh vào mặt nước khiến hồ nước bùng lên những cơn sóng lớn vỗ vào bờ tung bọt trắng xóa. Mọi người liền chạy tứ tán và bỏ đi hết. Chim chóc cũng im bặt tiếng ca.

Cơn gió trông thấy mọi người bỏ đi nơi khác hết nên tự nhiên cảm thấy cô quạnh, buồn bã tự nhủ: Ôi! Mình đã làm gì vậy?

Cơn gió thôi không đập mạnh xuống nước nữa. Mặt hồ bình yên êm ả trở lại và mọi người cũng trở lại đông đúc vui vẻ như trước.

Cơn gió giờ mới nhận ra là khi mình giận dữ nóng nảy thì mọi người không ưa mình và bỏ đi hết mà chính bản thân mình cũng cảm thấy buồn bã hơn, cô đơn hơn. Nhận ra điều này rồi, cơn gió liền thổi nhè nhẹ hiu hiu và mọi người cảm thấy mát mẻ vui tươi. Cuộc đời như được tô hồng hơn. Cơn gió cũng cảm thấy vui vẻ quá nên cứ luôn miệng ca hát mãi bài ca vi vu của gió.

Ganh nhau đem đến nỗi buồn
Ghét nhau dẫn đến đau thương ngập tràn !!!
Thương nhau đem đến hân hoan
Yêu nhau dẫn đến chứa chan vui mừng !!!

Mẹ luôn sống vì người khác

Albert Einstein từng nói: “Một cuộc sống vì một cuộc sống khác mới là một cuộc sống xứng đáng”. Câu nói này hoàn toàn phù hợp để nói về mẹ tôi.

Tiếng đàn dương cầm

Tôi biết chắc, với đồng lương còm cõi làm trong một cửa hàng bán lẻ mẹ không cách chi lo được cho tôi học đại học nếu tôi không tự xoay xở lấy...

Cậu bé mù

Một đứa bé trai bị mù, ngồi bên lề đường, với một cái nón đặt gần chân nó. Nó dựng một tấm bảng có ghi như vầy: “Tôi bị mù, xin giúp tôi”.

Cà rốt, trứng, và hạt cafe

Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.

Sự chia sẻ chân thành

Anh trai tôi hiện đang hôn mê tại khu săn sóc đặc biệt của bệnh viện dành cho bệnh nhân bị suy động mạch vành sau một con đau tim nghiêm trọng...

Phải lòng em

Năm học lớp 10. Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên.

Cà phê và tách

Một nhóm bạn học nay thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu kể lể, than phiền về những sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống.

Nước mưa…

Bạn không bao giờ thấy cô bé đó khóc. Cô bé đó là một món quà quý giá, không chỉ mang niềm vui đến cho họ, mà còn tìm ra niềm vui khi không ai khác có thể.

Đôi tay của mẹ

Khi bước vào lứa tuổi thiếu niên chúng ta sống trong một thế giới khác với mẹ mình, một thế giới mà các bà mẹ chỉ có thể lòng vòng bên ngoài và không thể xâm nhập vào được...