Cuộc sống muôn màu

Cuộc sống vốn muôn màu, muôn vẻ và không như con người ta nghĩ. Buồn, thất vọng, mất niềm tin ư? Chúng đã là gì đâu với một đứa đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc như tôi. Hạnh phúc mong manh lắm, rất khó nắm giữ, nó cũng chẳng bao giờ kéo dài mãi. Dường như chúng ta chẳng bao giờ nhận ra rằng mình đang nắm giữ trong tay cái gì cho đến khi để tuột mất nó. Chỉ những lúc đó, chúng ta mới cảm thấy nuối tiếc rằng tại sao lại để nó rời xa mình.

Cuộc sống liệu có còn ý nghĩa không khi mà con người ta vẫn ngày ngày cư xử với nhau bằng nhiều lớp mặt nạ vô hình? Liệu có thể tin tưởng được không khi đều sống giả dối với nhau? Sao cứ phải cố che giấu đi những khuyết điểm của bản thân rồi lại đi soi mói hết người này tới người khác. Châm chọc, chỉ trích rằng người ta thế này thế nọ. Rồi lại còn có cả những con người vì sự đố kỵ mà làm những việc tổn hại danh dự người khác. Họ có biết rằng chính họ cũng đang tự hạ thấp giá trị của chính mình, đánh mất đi lòng tự trọng?…

Sống thật lòng với nhau, khó đến vậy sao? Trong một xã hội hiện đại, phát triển như ngày nay, liệu có còn tình người hay không khi ai ai cũng giải quyết nhau bằng nắm đấm, bằng hung khí để rồi đổ máu vì những chuyện không đâu, để lại đau thương cho những người thân yêu. Còn có tình người, công bằng không khi mọi việc đều được giải quyết êm xuôi bằng tiền. Đổi lại sự yên thân cho mình là sự bất công nơi người khác chỉ bằng những đồng tiền nhơ nhớt như thế thôi sao?
Biết phải làm sao

Chính tôi cũng chẳng hiểu sao bản thân lại bắt đầu nghi kỵ với cuộc sống trước mắt như thế! Cảm thấy không còn biết tin tưởng vào ai được nữa. Tuyệt vọng đến thế ư? Có lẽ khi mà không thể khóc được nữa, mọi thứ đã trở nên quá sức đối với tôi thì cách mà tôi làm là chỉ có thể cười, chỉ có thể dùng nụ cười và lao vào công việc mới mong quên đi mọi thứ, mới mong xoa dịu vết thương lòng mà bản thân đang mang phải, chỉ có thể cười mới có thể che giấu mọi nỗi niềm, mới không để ai biết rằng tôi thật sự đang tuyệt vọng thế nào?

Có điều lúc này, tôi thật sự mệt mỏi vì phải một mình đối diện, chống chọi với mọi thứ, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tâm hồn. Nhưng, tôi biết làm sao mới đúng?…

Sức sống của cây xương rồng

Đã bao giờ bạn dành thời gian để ngắm một cây xương rồng rồi tự hỏi: “Tại sao cây xương rồng lại có thể sống trong bất kỳ thời tiết nào cũng được?”.

Tên trộm bánh quy

Một phụ nữ ngồi trong phòng đợi, trong nhiều giờ đằng đẵng trước chuyến bay. Cô cố tìm một quyển sách ưng ý nơi quầy sách, mua một hộp bánh và tìm nơi ngồi nghỉ.

Học làm người

Đại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học liền học thạc sĩ, rồi học lên tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.

Hai anh em trẻ tuổi

Ngày xưa, ở một vùng đất xa xôi nọ, có hai anh em trẻ tuổi đáng yêu. Họ cũng giống như bất kỳ chàng trai trẻ nào mà bạn có thể bắt gặp hôm nay....

Lá thư từ thiên đường

Sally vội vã tiến đến cửa phòng cấp cứu khi thấy cánh cửa bên trong mở ra. Sally hỏi vị bác sĩ “Con trai của tôi thế nào rồi… Thằng bé sẽ ổn chứ… Tôi có thể nhìn nó ngay bây giờ không!…” Vị bác sĩ trả lời từ tốn

Đàn ông - Nếu đã 20, nếu chưa 25

Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm đủ và sống được.

Tình Yêu và đôi cánh

Ngày xưa có một cô bé sống trong rừng một mình cô đơn. Một hôm cô đi dạo trong rừng thì gặp hai con chim non đang thoi thóp vì mất mẹ trong tổ của chúng.

Bài học thức tỉnh con người từ một con bò

“Có những thứ từng là ‘chân lý’ của bạn, nhưng nó chưa bao giờ đúng. Chỉ đơn giản là nó được bạn rút tỉa từ những kinh nghiệm thiếu cơ sở… mà bạn không nhận ra”.

Lời dặn của cha

Con ơi! Con nên nhớ những khi gặp những người già nua, những kẻ nghèo khó, những người đàn bà dắt trẻ thơ, những kẻ tàn tật, những người khuân vác nặng nề, những người đầu tang tóc rối, con phải nhường bước...