Điều khác thường

Anh và chị là một cặp vợ chồng bình thường. Họ sống trong một căn nhà bình thường trên một con đường bình thường. Một điều bình thường khác là họ cũng hay cãi vã, mà hầu hết chúng đều xoay quanh điều gì là sai lầm trong cuộc hôn nhân này và ai là người có lỗi. Cho đến một ngày, có một điều khác thường xảy ra. – Em biết không, bà xã của anh, anh vừa mới tìm thấy những chiếc ngăn kéo kỳ diệu. Mỗi khi anh mở chúng ra, trong đó đầy ắp những đôi vớ sạch và những bộ đồ lót thơm lừng. – Người chồng nói với vợ mình – Anh muốn cảm ơn em vì đã chuẩn bị chúng trong suốt mấy năm qua. Người vợ đưa tay chỉnh lại cặp kính và đưa mắt nhìn chồng: – Anh muốn gì vậy?. – Không có gì. Anh chỉ muốn em biết anh đánh giá cao những chiếc ngăn kéo kỳ diệu ấy. Đây không phải là lần đầu tiên anh làm điều kỳ quặc, thế nên chị cũng cho qua. Vài ngày sau. – Em yêu, cảm ơn em vì đã tính toán tiền nong trong tháng thật hoàn hảo. Tháng này mình để dư nhiều hơn tháng trước. Thật là một kỷ lục! Không tin vào tai mình, người vợ thắc mắc: – Anh này, anh vẫn hay phàn nàn việc em chi tiêu phung phí. Tại sao anh lại thay đổi nhanh như vậy? – Anh không có ý gì đâu. Anh chỉ muốn em biết anh đánh giá cao những cố gắng của em. Chị lắc đầu và lẩm bẩm: – Anh ấy bị làm sao vậy kìa? Người vợ cố không để tâm tới vụ việc, nhưng những hành vi kỳ lạ của chồng chị xuất hiện ngày càng nhiều. – Bữa tối hôm nay thật ngon miệng, em à! Anh đánh giá cao cố gắng của em. Anh tính em đã nấu cho bố con anh cả thảy khoảng hơn 14 ngàn bữa ăn trong 15 năm nay. Rồi thì, – Chà, vợ yêu, sàn nhà trông sạch làm sao! Vất vả cho em quá ! Và thậm chí: – Cảm ơn em chỉ vì em chính là em! Anh thật sự cảm thấy hạnh phúc khi ở bên em. Đến lúc này thì người vợ cảm thấy lo lắng thật sự. – Những lời chê trách đâu rồi? – Chị tự hỏi. Những ngày sau đó vẫn thế. Đến giờ này thì người vợ cũng dần quen với những hành vi mà chị cho là bất thường của người chồng. Đôi khi chị cũng miễn cưỡng nói “Cảm ơn” nhưng sự kiêu hãnh trong chị vẫn còn cao lắm. Cho đến một ngày, chị trở nên hoàn toàn lúng túng… – Anh muốn em được nghỉ ngơi – Người chồng nói – Anh sẽ lo bữa tối. Vì vậy, em hãy tránh xa cái chảo rán kia đi và rời khỏi cái bếp nữa. – Em cảm ơn anh! Lần này, lời nói bật ra từ miệng chị không còn ngượng ngùng nữa. Câu chuyện cũng có thể kết thúc như vậy nếu như không có một sự kiện lạ thường khác xảy ra. Lần này, đến lượt người vợ lên tiếng. – Anh à… – Người vợ nói – Em muốn cảm ơn anh vì những giờ làm việc vất vả để chu cấp cho mẹ con em trong bao năm nay. Em không nghĩ là mình đã nói với anh rằng em đánh giá cao hành động đó như thế nào.

Gửi đến ba…!

Ai cũng viết thư cho người đang sống, còn con thì…

Hai ăn mày đi dự đám cưới

Vào ngày kết hôn, mẹ hỏi tôi: “Hai người trông giống ăn mày ngồi ở nơi vắng vẻ kia là ai vậy?

Người chiến thắng

Tôi ngồi xuống nhìn bọn trẻ bắt đầu trận đấu. Chúng chỉ khoảng 5-6 tuổi nhưng rất hào hứng và chuẩn bị kỹ lưỡng không kém gì người lớn.

Hạnh phúc ở đâu

Vào một buổi sáng đẹp trời, chú cún con chạy đến bên mẹ và hỏi:

Tan vỡ hoặc tỏa sáng

Những nghịch cảnh có thể được coi như những viên đá mài của cuộc sống. Tuy nó nhằm để đánh bóng khiến bạn tỏa sáng, nhưng cũng có khả năng khiến bạn đau đớn hoặc tan vỡ.

Anh Hai Tèo

Một thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt hiền lành, dáng điệu ngơ ngác rụt rè bước vào văn phòng công ty có câu khẩu hiệu chói lọi treo trước cổng: “Tương lai thuộc về hàng hóa – Hàng hóa thuộc về nhãn hiệu”!

Suy nghĩ, niềm tin, ước mơ và bản lĩnh

Suốt cuộc đời, tôi đã sống và trải nghiệm vất vả rất nhiều. Thành công cũng có nhưng thất bại không ít...

Những con đường không lót đá

Bố là một người đàn ông đồ sộ, cao một mét tám và nặng một trăm năm mươi ký. Giọng bố to, trầm và luôn luôn gây ấn tượng rằng tốt hơn là bạn đừng ngồi chung bàn ăn với bố.

Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ

Công việc của tôi là chăm sóc những đứa trẻ mang trong người vi-rút gây ra căn bệnh AIDS. Những mối quan hệ tôi có được với những đứa trẻ đặc biệt này chính là món quà vô giá đối với tôi.