Điều khác thường

Anh và chị là một cặp vợ chồng bình thường. Họ sống trong một căn nhà bình thường trên một con đường bình thường. Một điều bình thường khác là họ cũng hay cãi vã, mà hầu hết chúng đều xoay quanh điều gì là sai lầm trong cuộc hôn nhân này và ai là người có lỗi. Cho đến một ngày, có một điều khác thường xảy ra. – Em biết không, bà xã của anh, anh vừa mới tìm thấy những chiếc ngăn kéo kỳ diệu. Mỗi khi anh mở chúng ra, trong đó đầy ắp những đôi vớ sạch và những bộ đồ lót thơm lừng. – Người chồng nói với vợ mình – Anh muốn cảm ơn em vì đã chuẩn bị chúng trong suốt mấy năm qua. Người vợ đưa tay chỉnh lại cặp kính và đưa mắt nhìn chồng: – Anh muốn gì vậy?. – Không có gì. Anh chỉ muốn em biết anh đánh giá cao những chiếc ngăn kéo kỳ diệu ấy. Đây không phải là lần đầu tiên anh làm điều kỳ quặc, thế nên chị cũng cho qua. Vài ngày sau. – Em yêu, cảm ơn em vì đã tính toán tiền nong trong tháng thật hoàn hảo. Tháng này mình để dư nhiều hơn tháng trước. Thật là một kỷ lục! Không tin vào tai mình, người vợ thắc mắc: – Anh này, anh vẫn hay phàn nàn việc em chi tiêu phung phí. Tại sao anh lại thay đổi nhanh như vậy? – Anh không có ý gì đâu. Anh chỉ muốn em biết anh đánh giá cao những cố gắng của em. Chị lắc đầu và lẩm bẩm: – Anh ấy bị làm sao vậy kìa? Người vợ cố không để tâm tới vụ việc, nhưng những hành vi kỳ lạ của chồng chị xuất hiện ngày càng nhiều. – Bữa tối hôm nay thật ngon miệng, em à! Anh đánh giá cao cố gắng của em. Anh tính em đã nấu cho bố con anh cả thảy khoảng hơn 14 ngàn bữa ăn trong 15 năm nay. Rồi thì, – Chà, vợ yêu, sàn nhà trông sạch làm sao! Vất vả cho em quá ! Và thậm chí: – Cảm ơn em chỉ vì em chính là em! Anh thật sự cảm thấy hạnh phúc khi ở bên em. Đến lúc này thì người vợ cảm thấy lo lắng thật sự. – Những lời chê trách đâu rồi? – Chị tự hỏi. Những ngày sau đó vẫn thế. Đến giờ này thì người vợ cũng dần quen với những hành vi mà chị cho là bất thường của người chồng. Đôi khi chị cũng miễn cưỡng nói “Cảm ơn” nhưng sự kiêu hãnh trong chị vẫn còn cao lắm. Cho đến một ngày, chị trở nên hoàn toàn lúng túng… – Anh muốn em được nghỉ ngơi – Người chồng nói – Anh sẽ lo bữa tối. Vì vậy, em hãy tránh xa cái chảo rán kia đi và rời khỏi cái bếp nữa. – Em cảm ơn anh! Lần này, lời nói bật ra từ miệng chị không còn ngượng ngùng nữa. Câu chuyện cũng có thể kết thúc như vậy nếu như không có một sự kiện lạ thường khác xảy ra. Lần này, đến lượt người vợ lên tiếng. – Anh à… – Người vợ nói – Em muốn cảm ơn anh vì những giờ làm việc vất vả để chu cấp cho mẹ con em trong bao năm nay. Em không nghĩ là mình đã nói với anh rằng em đánh giá cao hành động đó như thế nào.

Lời trái tim gửi một người bạn

Tớ nói với cậu điều này nhé, tớ biết cậu không bộc lộ mình, không thể hiện mình, rất muốn giấu mình sau nhưng tiếng cười. Nhưng tớ biết cậu có nhiều tâm sự lắm, nhiều điều phải suy nghĩ lắm.

Đôi cánh thiên thần

Ngày xưa, một cậu bé luôn mặc cảm tự ti vì trên lưng cậu có 2 vết thẹo rất rõ. Nó kéo dài từ bả vai xuống đến tận phần eo với phần da nhăn nhúm.

Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ

Công việc của tôi là chăm sóc những đứa trẻ mang trong người vi-rút gây ra căn bệnh AIDS. Những mối quan hệ tôi có được với những đứa trẻ đặc biệt này chính là món quà vô giá đối với tôi.

Bà lão bán rau

Có lẽ câu chuyện trên chỉ là một câu chuyện sưu tầm không có thật – tôi tha thiết mong rằng nó không có thật – nhưng nó khiến tôi cứ khắc khoải mãi về sự vô tâm của con người, và của cả chính mình...

Khi bạn vội vã

Hai cha con nhà nọ sinh sống bằng nghề làm nông trên một mảnh đất nhỏ ở miền quê. Mỗi năm, họ lại đánh xe bò nhiều đợt lên thành phố gần đó để bán rau quả, những thứ họ tự tay trồng.

Mảnh dĩa vỡ

Một ngày khi tôi khoảng chín tuổi, mẹ có chuyện phải vào thị trấn và giao tôi cho anh chị trông nom. Khi mẹ vừa đi, tôi chạy vào phòng ngủ của mẹ và mở tủ trang điểm.

Truyện cuộc sống

Một phụ nữ da trắng 50 tuổi đi đến chỗ ngồi của bà, và nhìn thấy hành khách kế bên bà ta là một người da đen.

Hãy bình tĩnh khi bạn bị chê bai

Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp...

Mẹ và con gái

Mẹ đừng quên đem theo máy nghiền khoai tây nghe mẹ? Tôi dặn mẹ qua điện thoại như thế sau khi báo với bà rằng tôi vừa trải qua một cuộc tiểu phẫu ở ngực...