Gia đình siêu nhân

Tôi thấy gia đình tôi là một gia đình siêu nhân kỳ quặc! Bạn biết tại sao không?

Vì ba tôi dù buổi tối có mệt mỏi tới đâu thì sáng luôn luôn đúng giờ pha cho 3 người: ba, mẹ và tôi – 3 ly cà phê sữa. Rồi ba mang đến cho mỗi người với một cái mỉm cười bắt đầu ngày mới.

Vì mẹ tôi luôn dậy đúng 5h để chuẩn bị cơm sáng cho cả nhà. Nên tôi luôn đi học sau khi được ăn no nê và tráng miệng bằng ly cà phê sữa. 

Vì ba tôi luôn chào tôi mỗi khi ông đi đâu về bằng một cái hôn nhẹ lên tóc. Lúc nào cũng vậy!

Vì mẹ tôi là 1 người hay cáu gắt, đến nỗi tôi cũng không chịu được. Tôi không hiểu tại vì tôi và mẹ khắc khẩu hay tại tình yêu của ba dành cho mẹ nên ba chẳng than phiền gì cả!

Vì mẹ tôi luôn thích nấu nhiều món ăn trong một ngày, tức là thay vì có thể ăn một cách đơn giản thì mẹ hay dùng cái quĩ thời gian ngắn ngủi của buổi sáng ngày thường để nấu các món siêu phức tạp và nhiêu khê. Ngược lại sáng Chủ Nhật rảnh rỗi cả nhà lại ăn rất đơn giản?! Tôi cũng ko hiểu tại sao nữa?! Và bà luôn bực mình khi mà nhiều việc quá làm không hết còn ba thì đọc báo! Thế nên ba tôi hay kiêm cả việc phụ bếp cho mẹ rồi sau đó mới làm việc của ông!!! (Nhà tôi là xưởng sản xuất nhỏ với nhiều thợ ở chung).

Vì ba tôi đi lính 15 năm, bao nhiêu cực khổ khó khăn không kể xiết nhưng không hiểu sao ba luôn kể về điều đó một cách hài hước làm mọi người cười bể bụng! Mà ông hay kể trong giờ cơm và sau đó nữa, nên mẹ tôi hay đuổi ba lắm, tại ba cứ ngồi nói hoài mà chưa chịu đi ngủ trưa!

Vì mẹ tôi bị đau khớp và còn đau đốt sống cổ nữa. Vậy mà ba tôi dù mệt mỏi nhưng vẫn có thể ngồi tự tay xoa bóp cho mẹ cả tiếng đồng hồ thay vì có thể dùng máy mát-xa. Ngược lại mẹ cũng thế!

Vì mẹ tôi có thể đảm việc nội trợ của cái đại gia đình 10 miệng ăn (“việc nhà” không hề đơn giản như cái tên ngắn gọn mình gọi nó đâu nha!) mà vẫn có thể lo lắng cho các trại mồ côi, rồi đi chùa, rồi giúp đỡ những người họ hàng khó khăn và lo cho cùng lúc 3 con chim ăn uống tắm rửa và làm sạch lồng nữa chứ! (Mà bây giờ cũng hết nuôi chim nên đỡ hơn rồi, dịch mà!)

Vì tất cả những lý do trên và còn nhiều nữa mà tôi không nhớ nữa, tôi gọi gia đình của tôi là gia đình siêu nhân kỳ quặc!

Chắc gia đình của bạn cũng vậy thôi! Đúng không?

Bộ đồ của ba

Lúc nhỏ, bộ đồ ba mặc luôn khiến tôi thấy sượng sùng. Tôi muốn ba ăn mặc giống mấy vị bác sĩ, luật sư chứ không như cách tôi trông thấy ba vào những sáng oi bức khi ba thức dậy sớm để chiên trứng cho tôi và mẹ...

Điều gì đến sẽ đến

Trên con đường đất đỏ hướng về thị trấn, một cậu bé khoác tay nải hồn nhiên bước đi, xa xa là những ngôi nhà cùng những cánh rừng bạt ngàn...

Nguồn sáng

Hơn năm năm qua, vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần, tôi đều lái xe đến thăm bà như một thói quen của mình và cũng đã hơn năm năm, bà tôi sống trong nỗi đau khổ triền miên.

Chỉ trăm bước nữa là thành công số một

Hồi đó tôi hai mươi lăm tuổi, thất nghiệp và đói. Đã nhiều lần tôi ở trong tình trạng như vậy tại Constantinople, tại Paris, tại Rome.

Thưa cô, cô giàu có phải không ạ?

Hai đứa bé co mình trong chiếc áo bành tô quá khổ, rách rưới đứng nép vào nhau phía sau cánh cửa, run rẩy mời tôi: “Thưa cô, cô mua báo cũ không ạ?”

Khát vọng của nàng Violet

Trong khu vườn nọ, có một bông hoa Violet xinh xắn, luôn tỏa ngát hương thơm. Nàng sống hạnh phúc cùng với những người bạn láng giềng.

Những lời khuyên cho cuộc sống

Cho người khác nhiều hơn họ mong đợi và hãy làm điều đó một cách vui vẻ.

Quà tặng cuộc sống #2

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

Khi gió đổi hướng

Một con thuyền đang trên đường vượt biển nhiều ngày. Bỗng một hôm mây đen ập tới và gió đột ngột đổi hướng. Con thuyền lớn không thể tiến lên phía trước được và rẽ theo một hướng khác.