Giá trị của thời gian

Để nhận biết giá trị của một năm , hãy hỏi người sinh viên thi rớt

Để nhận biết giá trị của một tháng , hãy hỏi người mẹ đang chờ đứa con chào đời

Để nhận biết giá trị của một tuần hãy hỏi người phụ trách tờ tuần báo

Để nhận biết giá trị của một ngày , hãy hỏi người lao động quét rách

Để nhận biết giá trị của một giờ hãy hỏi những người đang yêu

Để nhận biết giá trị của một phút , hãy hỏi người vừa trễ mất chuyến bay

Để nhận biết giá trị của một giây , hãy hỏi người vừa thoát tai nạn trong gang tấc

Để nhận biết giá trị của một phần ngàn giây hãy hỏi vận động viên điền kinh suýt đoạt huy chương vàng

Để nhận biết giá trị của một đời người hãy hỏi người đang trong cơn bệnh nặng

Để nhận biết giá trị của năm tháng , hãy hỏi người thầy tóc bạc

Hãy tận hưởng từng giây, từng phút mà bạn có ! Và chia sẻ thật sự với mọi người để biến thời gian của bạn thành những khoảnh khắc hạnh phúc nhất !

Điều tôi muốn biết

Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không…

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc lá cây rì rào.

Chuyện đời thường

Ðây là một câu chuyện đời thường, cảm động của nhà văn khuyết danh (Trung Quốc). Hai nhân vật chính trong truyện đã trải qua những ngộ nhận, bi kịch để cuối cùng nhận ra nhau khi một người không còn nữa trên đời.

Ai cũng có thể bay

Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu bé luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay được như những chú chim.

Giữ nó lại, nếu em có thể...

Đám tang của Ben đã xong, chúng tôi vừa bước về nhà thì nghe điện thoại reng lên. Người gọi tới là đại lý bất động sản ở Vermont, họ muốn biết chúng tôi thích bán đứt hay cho thuê ngôi nhà nghỉ tại vùng đó.

Hãy thắp lên một que diêm

Một bữa tối tại vận động trường Los Angeles, Mỹ, một diễn giả nồi tiếng – ông John Keller, được mời thuyết trình trước khoảng 100.000 người.

Bà lão bán rau

Có lẽ câu chuyện trên chỉ là một câu chuyện sưu tầm không có thật – tôi tha thiết mong rằng nó không có thật – nhưng nó khiến tôi cứ khắc khoải mãi về sự vô tâm của con người, và của cả chính mình...

Người cưỡi ngựa

Đó là một đêm lạnh cóng ở phía Bắc bang Virginia rất nhiều năm về trước. Sương xuống lạnh khủng khiếp nhưng vẫn có một cụ già đứng bên đường chờ có người cho quá giang.

Bạn có bao nhiêu người bạn?

Một cụ già quay qua tôi và hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn?”. “Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có 10 hay 20 người bạn, nhưng tôi chỉ nhớ tên được vài người thôi”.