Giá trị của yêu thương

Tôi nhớ mãi dù chỉ đọc một lần, câu chuyện về phần quan trọng nhất trên cơ thể con người: đó là bờ vai. Bởi khi người ta cảm thấy yếu đuối và bất lực nhất, người ta cần một bờ vai để dựa vào, để biết rằng mình luôn được yêu thương…

Nhưng có đôi khi tôi nhận ra, phần quan trọng nhất trên cơ thể con người không phải bờ vai vững chắc, cũng chẳng phải đôi bàn tay ấm áp…Bởi chỉ đơn giản rằng, bất cứ bộ phận nào cũng gắn liền với ta, chúng đều mang giá trị như nhau! Thiếu một nghĩa là mất đi sự hoàn chỉnh và cuộc sống cũng vì thế thiếu đi một tấm lòng rộng mở…

Thiếu đi đôi mắt, con người không thể nhìn được muôn màu của thế giới quanh ta, cuộc đời mất đi một ánh mắt có thể sẻ san tình thương, sự thương cảm, lòng bao dung…

Thiếu đi đôi tai, người ta không thể lắng nghe những giai điệu cuộc sống, không nghe thấy tiếng yêu thương của bao người đang lặng lẽ mang tới…

Thiếu đi giọng nói nghĩa là thiếu đi thứ quan trọng để có thể truyền đạt yêu thương…

Thiếu bờ vai là thiếu một cách để chia sẻ biết bao chuyện buồn vui thường ngày…

Thiếu đôi bàn tay là mất đi những cái siết chặt ấm nồng thương yêu…

Và quan trọng nhất, thiếu đi trái tim là ta đang mất đi tất cả, vì một lẽ đơn giản: Mọi điều đều khởi nguồn từ trái tim và đi tới trái tim – sợi dây kết nối yêu thương tuyệt vời nhất của con người…

Có ai đó đã nói rằng: Cuộc sống quá ngắn cho những điều nhỏ nhen, vụn vặt và những màn kịch giả dối. Vì vậy, hãy sống thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh… bạn nhé!

Học làm người

Đại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học liền học thạc sĩ, rồi học lên tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.

Hai người giáo viên

Việc Rachel – cô con gái học lớp 3 của tôi – đem lại bài tập về nhà làm là việc quá bình thường, quá đơn giản và quá dễ. Tuy nhiên, lần này thì không chỉ có bài tập cho nó, mà còn cả bài tập cho tôi.

Thử nghĩ xem

Sau khi Fred Astaire thử vai lần đầu tiên vào năm 1933, ghi chú của vị điều hành cuộc thi của MGM, “Không biết diễn! Hơi nhàm chán! Biết nhảy một chút!” Astaire lưu giữ tờ giấy ngay phía trên lò sưởi nhà mình tại Bevery Hills.

Sự bình yên

Một vị vua treo giải thuởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công.

Viết cho con trước ngày sinh

Con yêu! Hồi hộp lớn theo con mỗi ngày. Con khiến cha mẹ hơn bao giờ hết gần nhau đến tận cùng.

Cuốn sách và giỏ đựng than

Có một câu chuyện kể rằng tại một trang trại ở miền núi xa xôi, miền Đông bang Kentucky, có một ông cụ sống với người cháu của mình. Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách.

Nếu và thì

Nếu bầu trời có vẻ như bao phủ đầy mây xám mà bạn lại đi ra ngoài khi trời mưa…

Nếu tôi là bạn

Một giả định để ai đó chợt nhận ra những gì đã, đang và sẽ xảy ra xung quanh mình với cái nhìn khác, cái nhìn của mình nhưng không hẳn cho mình, để hiểu rõ hơn những người bạn, dẫu cho mọi người vẫn thường thốt lên “giá mà…” khi thứ gì đó qua đi.

Điều kỳ diệu

Người đàn ông trông coi một nghĩa trang vắng vẻ thường xuyên nhận được một tấm ngân phiếu vào đầu mỗi tháng do một phụ nữ giàu có sống ở thành phố gần đó chuyển đến.