Gió đã trở về hay chỉ thoảng qua

Cây đứng đó, 1 mình, lặng lẽ, âm thầm và cô đơn, gió đã không còn thổi…

Một ngày xa xôi nào đó được chia ở thì quá khứ, gió đã luôn bên cây, xua đi cái nóng bức của mùa hè, cái giá lạnh mùa đông. Gió ru cây ngủ, nhẹ nhàng an ủi dỗ dành mỗi khi cây buồn, mang đến niềm vui và biết bao cái mới lạ của cuộc sống. Gió cuốn đi những cái lo toan, cuốn đi nỗi buồn và những giọt nước mắt của cây. Gió mang đến sự ấm áp mà cây chưa từng được sở hữu…

Rồi không biết từ bao giờ, gió hiện hữu như 1 phần cuộc sống của cây…

Cây sung sướng đón gió mỗi khi bình minh đến, cây dang tay ôm gió vào lòng, để gió mãi là của riêng cây. Cây hạnh phúc biết chừng nào khi có gió bên cạnh, và hình như gió cũng vậy…
Mãi đến 1 ngày, có lẽ cây đã quên mất sự hiện hữu của gió, có quá nhiều thứ mới lạ xung quanh, cây tham lam tìm kiếm những niềm vui mới, ích kỉ bỏ mặc gió 1 mình. Dù thế nào thì gió vẫn thổi mà, gió vẫn sẽ bên cây mỗi khi cây mệt mỏi, gió sẽ lại ve vuốt ân cần, gió sẽ mãi là 1 điểm tựa bình yên…
Gió để cây một mình với nỗi nhớ mong…

Rồi 1 ngày, bất chợt mệt mỏi giữa những thứ xô bồ mà cây từng cho là mới lạ, cây đứng đó, chờ đợi gió đến an ủi vỗ về như gió đã từng làm. Cây phát hiện ra, gió không còn là của riêng cây. Cây đã khóc, những giọt nước mắt đau buồn và hối hận, không như những giọt nước mắt cây đã từng khóc chỉ để gió vỗ về…

Cây ghét gió đến bên cây âm thầm rồi cũng âm thầm ra đi…

Gió ra đi để lại 1 khoảng trống vô hồn và không thể nào lấp đầy lại được…

Thời gian trôi qua, cây vẫn sống, nhưng hình như cuộc sống đó buồn tẻ và thiếu đi nhiều màu sắc cần thiết…

Cây đã trưởng thành, nhờ sự ra đi của gió, cây biết quý trọng những thứ mình đang có, cây đã thôi ích kỉ và đang học cách tự mình đương đầu với cuộc sống, cây biết cách cho đi nhưng không phải để nhận lại. Có lẽ gió đã đúng khi rời xa cây, nếu không, chắc cây sẽ mãi ích kỉ khi gió còn bên cạnh…

Giờ đây, hình như cây đã quen với cuộc sống lặng lẽ và yên bình đó. Cây đã thôi chờ đợi gió. Cây cầu chúc ở 1 nơi xa xôi nào đó, gió tìm thấy 1 thứ khác để… yêu và cũng yêu gió thật nhiều.

Rồi 1 ngày, gió lại ùa về, vẫn ấm áp nhẹ nhàng như ngày xưa, nhưng hình như không còn thuộc về cây nữa? Gió trở nên xa xôi quá! Cây mỉm cười với gió, cây muốn cảm ơn, muốn gió biết cây đã trưởng thành. Cây chờ gió nói với cây, bất cứ thứ gì, để cây biết rằng gió vẫn còn đâu đó quanh đây…

Anh và gió, gió và anh! Là anh hay là gió, thì cũng đã một lần rời xa em, nhưng rồi anh lại trở về… Gió đã trở về hay chỉ thoáng qua đây?
Gió đã trở về, hay chỉ thoáng qua đây?

Hãy bình tĩnh khi bạn bị chê bai

Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp...

Sống thế nào để được tôn trọng ?

Sống khiếm tốn, biết nhường nhịn không nên khoe sự tài giỏi của mình kẻo người khác ganh tỵ dẫn đến thù hận và hại nhau.

Nếu tôi được sống một lần nữa

Nếu tôi được sống một lần nữa…

Nơi trở về

Một cô bé mồ côi cha mẹ sống cùng bà ngoại trong một căn phòng nhỏ trên gác. Một đêm, căn nhà bỗng bốc cháy và người bà đã thiệt mạng trong khi cố gắng cứu cháu gái của mình.

Sức mạnh của nước

Cậu bé là đứa trẻ thông minh, thẳng thắn, nhưng lại cứng nhắc và độc đoán. Mỗi khi cậu chơi cùng bạn bè, đều xảy ra những cuộc cãi vã.

Hãy ngẩng đầu lên

Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào.

Hãy cám ơn

Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ bạn muốn. Vì nếu bạn có rồi thì bạn còn có gì để trông chờ và hy vọng nữa đâu.

Nếu tôi là bạn

Một giả định để ai đó chợt nhận ra những gì đã, đang và sẽ xảy ra xung quanh mình với cái nhìn khác, cái nhìn của mình nhưng không hẳn cho mình, để hiểu rõ hơn những người bạn, dẫu cho mọi người vẫn thường thốt lên “giá mà…” khi thứ gì đó qua đi.

Lá thư cuối cùng của người lái xe tải

Một lần trên xa lộ, tôi thấy một nhóm cảnh sát hoàng gia Canada và vài người công nhân đang tháo gỡ phần còn lại của một chiếc xe tải bị mắc kẹt bên vách đá. Tôi đậu xe lại, nhập vào nhóm tài xế xe tải đang lặng lẽ quan sát đội công nhân.