Gượng cười để bước đi

Trong mỗi chúng ta có ai đã từng gượng cười trước mặt người khác chưa?!?

Cuộc sống không phải lúc nào cũng tươi đẹp như ta nghĩ, nếu có thì trên đời này đã không có thứ gọi là nước mắt…. Hành trình cuộc đời của mỗi con người đều có vui có buồn, có hạnh phúc, có đắng cay… Có ai dám chắc xen lẫn những niềm vui không có sự xuất hiện của nước mắt hay không?

Nếu bắt buộc phải lựa chọn giữa hai người: một người luôn mang đến cho tôi tiếng cười, niềm vui; còn một người luôn bên cạnh tôi lúc tôi đau buồn, gục ngã…thì tôi sẽ chọn người thứ hai… vì cuộc sống lắm lúc thăng trầm, sóng gió đâu chỉ đến một lần rồi thôi, bờ vai ta thì lại quá bé nhỏ, hãy để ai đó nâng đõ tâm hồn mình…..

Thế nhưng, người nâng đỡ tâm hồn bạn đâu phải lúc nào cũng xuất hiện khi bạn cần, họ đâu thể mãi mãi ở bên bạn vì họ còn có cuộc sống của riêng mình… Có ai dám chắc mình sẽ đủ sức để chạy đua với thời gian hay không?!?… Có ai dám chắc người bạn thân mình sẽ không bao giờ lừa dối mình hay không?!?… Có ai dám chắc là sẽ không bao giờ rời xa cây để chạy theo gió hay không?!?… Có ai dám chắc hạnh phúc sẽ mãi thuộc về mình, người mình yêu sẽ không bao giờ bỏ rơi mình hay không?!?… Có ai dám chắc bản thân luôn có đủ tự tin để vượt qua mọi chuyện hay không?!?…

Tất cả đến với chúng ta đều mang hai chữ “bất ngờ”….
Có đôi khi muốn là gió để cất mình bay thật xa… có đôi khi muốn làm nắng để sưởi ấm tâm hồn ai đấy… có đôi khi muốn làm mưa để tự mình cuốn trôi nỗi buồn của bản thân… có đôi khi muốn làm sương để một lúc nào đó tự mình tan biến… đôi khi muốn làm một chiếc lá vô tri vô giác, không biết vui cũng chẳng biết buồn….

Mong muốn mãi mãi là mong muốn, giấc mơ mãi mãi là giấc mơ, cơn mơ nào mà chẳng có lúc phải tỉnh….

Đôi lúc cần có đủ niềm tin để tự mình đứng lên, vươn vai và bắt đầu một cuộc sống mới sau cú vấp ngã nào đấy mà ta tưởng chừng đã mất hết tất cả…

Cuộc sống có được có mất, chúng ta nên biết quý trọng những gì mình đang có, đừng đòi hỏi quá nhiều để khi nhìn lại mình chẳng được gì cả…

10 lý do để mỉm cười

– Mỉm cười đẹp hơn cái nhíu mày của chúng ta.

Cây nhân ái

Tôi là một bà mẹ đơn chiếc, một mình phải nuôi bốn đứa con nhỏ với đồng lương ít ỏi. Tiền bạc đối với tôi khá eo hẹp nhưng tôi chưa bao giờ để các con mình phải sống trong cảnh thiếu thốn.

Món quà năm mới

Một ngày nọ, hai cậu bé đang chơi đùa thì một bà tiên xuất hiện trước mặt và nói: “Ta tặng cho các cháu món quà năm mới”

Cháu có thể làm được mọi thứ

Nhiều năm về trước căn bệnh tim của cha tôi đã đến giai đoạn cuối. Cha tôi không được phép làm việc thường xuyên, thỉnh thoảng cũng khỏe nhưng ông có thể trở bệnh bất cứ lúc nào và phải lập tức nhập viện.

Quà tặng

Sáng nay, vợ tôi đánh thức tôi bằng những cái vuốt ve kèm theo những lời thì thầm dịu dàng nhất trong vốn từ vựng của cô ấy. Lập tức tôi hiểu rằng có chuyện gì không ổn đây.

Có khi nào bạn tự hỏi

Có khi nào bạn tự hỏi: “Tại sao mình không có một người bạn nào cả?” trong khi bạn lại không chịu mở rộng trái tim để bạn bè có thể đến với bạn.

Chuyện xây cầu Brooklyn

Cầu Brooklyn bắc ngang con sông nằm giữa hai thành phố Manhattan và Brooklyn phải nói là phép lạ của ngành xây dựng. Vào năm 1883, một kỹ sư giàu óc sáng tạo tên là John Roebling, lòng đầy hứng khỏi khi nảy ra ý kiến xây một cây cầu thật ngoạn mục...

Mẹ luôn bên con

Ron là một cậu bé 15 tuổi, học lớp 10 trường Trung học Granger. Hôm đó là ngày diễn ra trận bóng đá đầu tiên có cậu tham gia...

Những lá bài xoay ngược cuộc đời

Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sự bủa vây của quá khứ?