Hãy sống để tự hào về mình của ngày hôm qua

Cuộc sống có rất nhiều thứ khiến tâm trí mỗi người phải bận rộn suy nghĩ, tính toán. Quá khứ đã qua còn níu kéo, nuối tiếc, thở than, muốn một lần trở lại đi tìm. Hiện tại trằn trọc, xô bồ đẩy con người vào vòng xoáy quẩn quanh. Tương lai chênh vênh cứ chập chờn trêu đùa sự hoài nghi về điều sẽ đến. Vậy điều gì sẽ đến, rồi đến như thế nào, chẳng ai có thể biết trước được.

Ngày mai tưởng chừng như rất gần nhưng chạm tay mãi cũng thấy xa vời, hun hút… Chúng ta khó có thể nắm chắc được định mệnh cho ngày sau. Nhưng ít nhất mỗi người vẫn có thể viết nên từng dòng kí ức cho ngày mai. Điều này có chăng là ảo mộng, là không thể nhưng chúng ta đang sống trong hiện tại có nghĩa là chúng ta đang từng ngày tạo kí ức cho ngày mai. Nếu mình muốn có một kí ức tốt đẹp thì hôm nay mình sống như thế để ngày mai mình có thể nhớ lại.

Bởi vốn dĩ kí ức là một phần quan trọng trong cuộc sống. Tôn trọng kí ức, tạo nên nó và giữ gìn nó chính là chúng ta đang tôn trọng chính cuộc đời mình.
Một cuộc sống hiện tại đầy rẫy khó khăn cần phải gồng mình vượt qua, có thể sẽ buộc lòng đánh đổi nhiều thứ, với hi vọng rằng nước mắt của hôm nay sẽ vẽ nên những nụ cười cho ngày mai. Một ngày mai mà khi nhìn về quá khứ sẽ lặng lẽ gật đầu vì đã sống như thế.
Hãy sống để tự hào về mình của ngày hôm qua

Tuổi trẻ chỉ gõ cửa một lần trong đời, dù sau này có nhớ quay quắt, muốn đập vỡ bức tường thời gian để giành giật từng giây từng phút của năm tháng sống nhiệt huyết như vậy. Hôm nay, chúng ta có rất nhiều mối quan hệ vây quanh, chúng ta muốn gom tất cả lại chứ không phải là rải đều khắp nơi. Ai cũng muốn để lại một mảnh kí ức nhỏ nhưng tươi đẹp trong lòng người khác để khi nhớ về ta họ chạnh lòng mong một lần gặp lại. Bởi rằng thời gian trôi đi có ngoái đầu hay dừng một chút để ai đó sống với những khoảnh khắc không bao giờ trở lại ấy. Cơn mưa tuổi trẻ, một cơn mưa dù bị cảm lạnh thì ai cũng nên dầm mưa một lần…

Rồi đến lúc nào đó, chúng ta kịp cưới một ai đó, kịp có những đứa trẻ nhỏ, chúng ta cố gắng mang lại một tuổi ấu thơ êm đẹp để sau này chúng nhớ về ngày hôm nay như cách mà chúng ta muốn. Bởi dù sao thì ta cũng không thể mang đến ngày mai cho những đứa trẻ, nhưng chúng ta có thể viết nên kí ức tốt đẹp trong tâm hồn của con trẻ.

Viết nên những dòng kí ức cho ngày mai, dường như nghe rất xa vời, ảo tưởng nhưng thực ra lại rất đơn giản. Hãy sống để ngày mai có niềm tự hào về mình của ngày hôm qua…

Đơn giản hãy gọi người là Mẹ

Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

Tấm lòng cô giáo

Chúng tôi đang trong giờ học của cô Virginia Deview, khúc khích cười, thọc mạnh vào nhau và bàn tán về những “tin tức” mới nhất trong ngày, như thuốc chải mí mắt màu tím đặc biệt mà Cindy đang dùng...

Bác cũng là cướp biển!

Một ngày nọ, khi bà Smith đang ngồi trong phòng đợi của bệnh viện thì thấy một cậu bé được mẹ dẫn vào. Thằng bé khiến bà phải chú ý vì một bên mắt của cậu được bịt lại bằng một miếng da màu đen...

Điều gì đến sẽ đến

Trên con đường đất đỏ hướng về thị trấn, một cậu bé khoác tay nải hồn nhiên bước đi, xa xa là những ngôi nhà cùng những cánh rừng bạt ngàn...

Cây nhân ái

Tôi là một bà mẹ đơn chiếc, một mình phải nuôi bốn đứa con nhỏ với đồng lương ít ỏi. Tiền bạc đối với tôi khá eo hẹp nhưng tôi chưa bao giờ để các con mình phải sống trong cảnh thiếu thốn.

Bạn có nghèo không?

Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến một nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng.

Đi tìm một người bạn đời hoàn hảo

Abby thân yêu của tôi nói rằng các đấng ông chồng không bỏ vợ để đến với phụ nữ khác - nhưng chồng tôi đã bỏ tôi, và ảnh cưới cô ấy.

Đó là tình yêu

Người bác sĩ trong chiếc áo choàng trắng nói với tôi...

Người chạy cuối cùng

Phần thưởng cao quý nhất cho công sức lao động của một người không phải là những gì người ấy nhận được, mà chính là qua đó anh ta đã tự cảm nhận được mình đã trưởng thành như thế nào. – John Ruskin