Khoảng lặng

Một buổi sáng, tôi thức dậy với một tâm trạng thật nặng nề và chán nản, cuộc sống dường như chẳng dành cho tôi chút ưu ái nào. Sao tôi cứ phải gặp hết điều không may này đến điều không may khác. Tôi mệt mỏi lê từng bước nặng nề đến trạm xe buýt với những suy nghĩ đó và không buồn để ý đến mọi thứ xung quanh đang dần sôi động lên cùng những tia nắng đầu tiên trong ngày.

Trên xe buýt, tôi đưa mắt nhìn qua băng ghế đối diện. Một cô bé có gương mặt xinh xắn và ánh mắt sáng ngời khẽ gật đầu chào tôi với nụ cười rạng rỡ. Ở cô bé toát lên một điều gì đó kiến bất cứ ai cũng đều bị cuốn hút. Cô bé luôn chào mọi người một cách thân thiện. Chợt tôi thấy lòng ganh tị và thầm ước giá như mình được cũng vui vẻ được như cô bé ấy.

Khi xe đến trạm cuối cùng, mọi người nhanh chân bước xuống, chỉ riêng cô bé lê từng bước. Tôi bất giác nhìn lại, và bàng hoàng nhận ra, cô bé đang phải di chuyển rất khó nhọc bằng đôi nạng gỗ. Nhưng dường như cô bé không hề quan tâm đến điều đó. Khi đi ngang qua tôi, cô ngước lên chào tôi mỉm cười vui vẻ. Tôi không thể không nhớ đến nụ cười rạng rỡ và hồn nhiên ấy.

Sau một ngày làm việc căng thẳng, tôi tranh thủ ghé vào tiệm tạp hóa để mua thực phẩm, một cậu bé chừng mười bốn tuổi đang giúp mẹ bán hàng. Trông cậu thật đáng yêu với khuôn mặt bầu bĩnh, vầng trán cao thông minh lanh lợi. Cậu nghiêng đầu mỉm cười khi trao cho tôi túi hàng đã được gói buộc chặt. Trước khi bước ra, tôi âu yếm xoa đầu và hỏi tên. Cậu bé chỉ lắc đầu nguầy nguậy rồi đưa mắt nhìn mẹ như muốn nói điều gì.

– Cháu nó không nói được cô ạ – Người mẹ hạ giọng trả lời thay con.

Khi băng qua đường tôi gặp một cậu bé có đôi mắt màu đen tuyệt đẹp, đang đứng khép mình nơi góc tường, mắt chăm chú dõi theo nhũng đứa trẻ khác đừa trên hè phố, rồi khúc khích cười theo. Tôi đến bên cạnh và hỏi:

– Sao cháu không cùng chơi với các bạn?

Cậu bé không trả lời, đôi mắt vẫn hướng về phía trước. Tôi chợt nhận ra cậu không thể nghe đươc lời tôi nói…

Tôi thật diễm phúc vì được cuộc sống ban tặng một cơ thể lành lặn và khỏe mạnh.

Với đôi chân mạnh mẽ, tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào tôi muốn…

Với đôi mắt trong sáng, tôi có thể ngắm nhìn những ngừoi thân yêu và cuộc sống tươi đẹp xung quanh…

Với đôi tai rộng mở, tôi có thể lắng nghe những âm thanh tuyệt vời của cuộc đời…

Với đôi môi luôn nở nụ cười rạng rỡ, tôi hạnh phúc biết bao khi có thể nói những lời yêu thương dành cho người thân, bạn bè và sẻ chia với họ những trăn trở, vui buồn của cuộc sống…

Với tất cả những điều đó, tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, trở ngại. Tôi đã có tất cả.

Vì thế tôi sẽ sống thật xứng đáng vơi những điều may mắn mà cuộc sống đã ban tặng.

Trong hành trình đầy thử thách của cuộc đời, tôi và các bạn, tất cả chúng ta đều luôn phải đối mặt với những khó khăn. Hãy sẵn sàng đón nhận những gì cuộc sống mang đến và cố gắng vược qua mọi thủ thách. Hãy tin yêu và đón nhận cuộc sống này bằng tâm hồn lạc quan và niềm tin mãnh liệt như những cô bé, cậu bé đáng yêu kia.

Và hôm nay, những cô bé, cậu bé ấy đã cho tôi một bài học về giá trị bản thân và ý nghĩ cuộc sống mà tôi đã may mắn có được.

Tấm danh thiếp

Dave, anh trai tôi, lúc nào cũng muốn ở gần bên bà. Cả hai bà cháu cùng san sẻ tình yêu bất tận đối với bà mẹ Thiên Nhiên, với cả những ngọn rau, đọt khoai mà tự tay hai người đã cùng nhau vun xới trên mảnh vườn nho nhỏ phía sau nhà.

Báu vật tiềm ẩn

Ông cụ Donovan là một người bẳn tính và không ưa trẻ con. Ông thường la rầy mỗi khi chúng tôi đến gần khu vườn nhà ông.

Di sản của cha

Khi còn trẻ, AI vừa là một nghệ sĩ vừa là thợ gốm. Anh từng có một gia đình thật hạnh phúc với người vợ thân yêu và hai cậu con trai. Một đêm nọ, con trai lớn của anh đau bụng dữ dội...

Vở “kịch câm” và chai nước

Chiều. Chạy xe rảo quanh trung tâm thành phố, tôi dừng lại bên khoảng công viên nhỏ đối diện cổng chính nhà thờ Đức Bà, mua trái dừa tươi, chầm chậm tận hưởng vị ngọt của nó và ngắm nhìn thành phố giờ tan tầm.

Đâu là hạnh phúc bạn đang có

Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gió to, sóng dữ gầm thét như muốn quật đổ những cột buồm và nuốt chửng con tàu.

Chân dung của bạn

Bạn sẽ trở nên mạnh mẽ. Khi bạn chịu đựng được nỗi đau riêng của mình và học cách chấp nhận nghịch cảnh...

Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ

Công việc của tôi là chăm sóc những đứa trẻ mang trong người vi-rút gây ra căn bệnh AIDS. Những mối quan hệ tôi có được với những đứa trẻ đặc biệt này chính là món quà vô giá đối với tôi.

Ngôi nhà có một nghìn chiếc gương

Ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ xa xôi, có một nơi mà người ta gọi là 'Ngôi nhà có 1000 chiếc gương'. Có một chú chó nhỏ yêu đời nghe nói về nơi này nên quyết định đến thăm...

Cổ tích về ngọn nến

Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng.