Khoảng lặng

Một buổi sáng, tôi thức dậy với một tâm trạng thật nặng nề và chán nản, cuộc sống dường như chẳng dành cho tôi chút ưu ái nào. Sao tôi cứ phải gặp hết điều không may này đến điều không may khác. Tôi mệt mỏi lê từng bước nặng nề đến trạm xe buýt với những suy nghĩ đó và không buồn để ý đến mọi thứ xung quanh đang dần sôi động lên cùng những tia nắng đầu tiên trong ngày.

Trên xe buýt, tôi đưa mắt nhìn qua băng ghế đối diện. Một cô bé có gương mặt xinh xắn và ánh mắt sáng ngời khẽ gật đầu chào tôi với nụ cười rạng rỡ. Ở cô bé toát lên một điều gì đó kiến bất cứ ai cũng đều bị cuốn hút. Cô bé luôn chào mọi người một cách thân thiện. Chợt tôi thấy lòng ganh tị và thầm ước giá như mình được cũng vui vẻ được như cô bé ấy.

Khi xe đến trạm cuối cùng, mọi người nhanh chân bước xuống, chỉ riêng cô bé lê từng bước. Tôi bất giác nhìn lại, và bàng hoàng nhận ra, cô bé đang phải di chuyển rất khó nhọc bằng đôi nạng gỗ. Nhưng dường như cô bé không hề quan tâm đến điều đó. Khi đi ngang qua tôi, cô ngước lên chào tôi mỉm cười vui vẻ. Tôi không thể không nhớ đến nụ cười rạng rỡ và hồn nhiên ấy.

Sau một ngày làm việc căng thẳng, tôi tranh thủ ghé vào tiệm tạp hóa để mua thực phẩm, một cậu bé chừng mười bốn tuổi đang giúp mẹ bán hàng. Trông cậu thật đáng yêu với khuôn mặt bầu bĩnh, vầng trán cao thông minh lanh lợi. Cậu nghiêng đầu mỉm cười khi trao cho tôi túi hàng đã được gói buộc chặt. Trước khi bước ra, tôi âu yếm xoa đầu và hỏi tên. Cậu bé chỉ lắc đầu nguầy nguậy rồi đưa mắt nhìn mẹ như muốn nói điều gì.

– Cháu nó không nói được cô ạ – Người mẹ hạ giọng trả lời thay con.

Khi băng qua đường tôi gặp một cậu bé có đôi mắt màu đen tuyệt đẹp, đang đứng khép mình nơi góc tường, mắt chăm chú dõi theo nhũng đứa trẻ khác đừa trên hè phố, rồi khúc khích cười theo. Tôi đến bên cạnh và hỏi:

– Sao cháu không cùng chơi với các bạn?

Cậu bé không trả lời, đôi mắt vẫn hướng về phía trước. Tôi chợt nhận ra cậu không thể nghe đươc lời tôi nói…

Tôi thật diễm phúc vì được cuộc sống ban tặng một cơ thể lành lặn và khỏe mạnh.

Với đôi chân mạnh mẽ, tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào tôi muốn…

Với đôi mắt trong sáng, tôi có thể ngắm nhìn những ngừoi thân yêu và cuộc sống tươi đẹp xung quanh…

Với đôi tai rộng mở, tôi có thể lắng nghe những âm thanh tuyệt vời của cuộc đời…

Với đôi môi luôn nở nụ cười rạng rỡ, tôi hạnh phúc biết bao khi có thể nói những lời yêu thương dành cho người thân, bạn bè và sẻ chia với họ những trăn trở, vui buồn của cuộc sống…

Với tất cả những điều đó, tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, trở ngại. Tôi đã có tất cả.

Vì thế tôi sẽ sống thật xứng đáng vơi những điều may mắn mà cuộc sống đã ban tặng.

Trong hành trình đầy thử thách của cuộc đời, tôi và các bạn, tất cả chúng ta đều luôn phải đối mặt với những khó khăn. Hãy sẵn sàng đón nhận những gì cuộc sống mang đến và cố gắng vược qua mọi thủ thách. Hãy tin yêu và đón nhận cuộc sống này bằng tâm hồn lạc quan và niềm tin mãnh liệt như những cô bé, cậu bé đáng yêu kia.

Và hôm nay, những cô bé, cậu bé ấy đã cho tôi một bài học về giá trị bản thân và ý nghĩ cuộc sống mà tôi đã may mắn có được.

Người thành công và người thất bại

– Người thành công biết chính xác những gì mình muốn, tin tưởng vào khả năng của mình và sẵn sàng cống hiến hết thời gian của cuộc đời để đạt được điều đó.

Thì em vẫn biết tình yêu là mong manh…

– Em đã thấy nhiều câu chuyện về những kẻ yêu nhau. Đôi khi hài hước, đôi khi gàn dở, đôi khi ngưỡng mộ và cũng đôi khi không thể giải thích được.

Những lá bài xoay ngược cuộc đời

Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sự bủa vây của quá khứ?

Điều khác thường

Anh và chị là một cặp vợ chồng bình thường. Họ sống trong một căn nhà bình thường trên một con đường bình thường.

Hồ Soa trồng rừng

Trước năm 1995, cả vùng rừng Trường Xuân đều là đồi trọc khô cháy. Cây cối bị dân bản phát trụi và đốt hết để làm cái rẫy, tra hạt ngô, hạt bí.

Bạn để lại gì cho cuộc sống

Giáo sư dạy môn triết của tôi rất lập dị. Chiếc áo khoác len dày đã sờn cùng cặp kính dầy cộm xệ xuống tận chóp mũi, che gần hết khuôn mặt, càng làm nổi bật vẻ bề ngoài bê bối của thầy.

Hai mảnh giấy yêu thương

Một buổi sáng thứ sáu, chàng trai nọ sau thời gian thử việc khó khăn ở một công ty, đã theo lịch hẹn đến gặp ông chủ để xem mình có được chấp nhận không. Trước khi đi, anh tâm sự với vợ về chuyện này.

Nhu nhược

Một hôm tôi gọi cô Iulia Vasilievna – gia sư của bọn trẻ đến phòng làm việc. Đã đến hạn thanh toán tiền công cho cô ấy.

Hai anh em trẻ tuổi

Ngày xưa, ở một vùng đất xa xôi nọ, có hai anh em trẻ tuổi đáng yêu. Họ cũng giống như bất kỳ chàng trai trẻ nào mà bạn có thể bắt gặp hôm nay....