Không ai sánh được với anh…

Khi bạn gái của bạn sóng đôi cùng một anh chàng to cao, bảnh trai như người mẫu, hẳn bạn sẽ giật mình. Lo là phải chứ, vì anh ta có vẻ ngoài ăn đứt mình còn gì…

Ngày thứ hai, chuông điện thoại réo. Tôi nhấc ống nghe lên. Tiếng nói ríu rít của người tôi yêu: “Anh à, chủ nhật không gặp em có nhớ em không? Em vừa phải làm việc với một nam người mẫu Hồng Kông. Đẹp hết chê luôn. Đôi mắt sâu hun hút cứ như mắt Tom Cruise ấy chứ. Choáng thật đấy!”.

Ngày thứ ba, lại chuông điện thoại đổ. Vẫn giọng vui vẻ oanh vàng của nàng: “Con mèo yêu của em! Em vừa dự một buổi trình diễn thời trang xong. Này anh, thành phố mình vừa xuất hiện một anh chàng người mẫu mới toe. Trời ạ, mà lại có cái vẻ phớt đời đáng ghét kia. Con gái mới lớn mà trót rơi vào mắt đấy rồi thì cứ gọi là… “chết” đứ đừ!”.

Cô người yêu của tôi là phóng viên . Công việc khiến cô ấy tiếp xúc nhiều với các người mẫu, các buổi trình diễn thời trang, chụp hình… Cô ấy thường xuyên gặp các người mẫu nam với dáng người không chê vào đâu được, với gương mặt đẹp đẽ và vẻ cuốn hút thật… “nguy hiểm”, ăn mặc thì luôn hợp mốt, đi đứng cũng đàng hoàng, chuẩn xác. Nói tóm lại là vô cùng hoàn hảo so với những người bình thường như tôi, như bạn.

Và điều tồi tệ nhất là tôi đang cảm thấy mình bị kém cỏi so với những người đàn ông khác mà người yêu tôi gặp gỡ, tiếp xúc hàng ngày. Tôi thấy rõ mình không còn là người duy nhất mà cô ấy tôn thờ, thán phục. Ngoài tôi, cô ấy còn biết bao người đàn ông khác có thể làm cho cô ấy vui vẻ, chia sẻ thú vui với cô ấy.

Tôi còn nhớ trước kia tôi và mấy người bạn trai thân gặp nhau thường trò chuyện vui vẻ về chủ đề so sánh: Bồ đứa nào xinh nhất, có đôi chân dài nhất; bồ đứa nào có cặp môi quyến rũ nhất, tóc mềm nhất… Chỉ để vui vẻ thôi chứ có đứa nào vì bồ mình kém đẹp mà bỏ đâu.

Bây giờ, chính tôi cảm thấy mình như đang ở trường hợp là người bị đem ra bình phẩm. Tôi cứ tưởng tượng ra hình ảnh những người đàn ông trẻ trung, đẹp đẽ mà người yêu tôi tiếp xúc hàng ngày trong công việc của cô ấy. Làm sao tôi lại không nghi ngờ cho được khi mỗi ngày, bạn gái tôi lại lôi một nét tuyệt vời của một anh chàng nào đó để khen ngợi, trầm trồ trước mặt tôi.

Thời gian đầu tôi chỉ âm thầm chịu đựng mối hoài nghi. Làm sao tôi có thể bằng một phần những người đàn ông in hình to đùng trên các tờ poster dán đầy tường và in trên các tạp chí cơ chứ!

Thế rồi một lần, khi cô ấy rủ tôi đi xem trình diễn thời trang, lúc một nam người mẫu xuất hiện, tôi đã bật ra câu hỏi: “Em này, em thấy anh có giống anh chàng người mẫu kia không?”. “Tại sao anh hỏi thế?” – cô ấy tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. “Vì anh chỉ tự hỏi không biết so với những anh chàng người mẫu mà em gặp trong công việc hàng ngày thì anh kém đến mức nào thôi”. Sau vài giây im lặng, cô ấy nói rành rẽ: “So với những tình cảm anh dành cho em bấy lâu nay, so với những lá thư từ đáy lòng anh đã viết cho em dạo ấy, những hiểu biết của anh, thì em có bị điên hay không mà lại đem anh so sánh với ai kia chứ?”.

Ngày thứ tư, chuông điện thoại rung lên những hồi ngọt ngào, tôi vồ lấy ống nghe: “Anh yêu, đêm qua có mơ thấy em không? Nói cho anh một điều bí mật nha, càng ngày em càng thấy anh hay hơn tất cả mọi người”.

Tôi bật cười. Tôi biết mình chẳng hơn bất cứ một anh chàng nào mà cô gái bé nhỏ của tôi vẫn thường nhắc tới với vẻ thán phục khác nhau. Nhưng thật dễ chịu biết bao! Tôi phải chấm dứt việc đem mình ra so sánh với bất cứ người đàn ông nào của thế giới giải trí đó. Giờ tôi sẽ tính đến việc vẽ một bức tranh thật tuyệt để tặng sinh nhật nàng.

Chiếc giầy chân phải

Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.

Lớp học của Sam

Lớp học của Sam càng ngày càng có thêm nhiều chổ trống vì dịch sởi đang lan tràn ở Hannibal. Các phụ huynh thậm chí đã bàn đến chuyện cho con cái mình nghỉ học vì sợ lây bệnh.

Điều gì đến sẽ đến

Trên con đường đất đỏ hướng về thị trấn, một cậu bé khoác tay nải hồn nhiên bước đi, xa xa là những ngôi nhà cùng những cánh rừng bạt ngàn...

Chắp cánh ước mơ

Có một cậu bé lớn lên trong trại mồ côi luôn mơ ước được bay như chim trên trời. Cậu quả tình không hiểu tại sao những con vật ở thảo cầm viên trông to lớn hơn mình nhiều mà lại bay được...

Lá thư cuối cùng của người lái xe tải

Một lần trên xa lộ, tôi thấy một nhóm cảnh sát hoàng gia Canada và vài người công nhân đang tháo gỡ phần còn lại của một chiếc xe tải bị mắc kẹt bên vách đá. Tôi đậu xe lại, nhập vào nhóm tài xế xe tải đang lặng lẽ quan sát đội công nhân.

Beautiful brown eyes

Câu chuyện xảy ra ở một bệnh viện nhỏ ở vùng quê hẻo lánh .

Hoa hồng tặng Mẹ ngày Giáng Sinh

Bobby cảm thấy lạnh khi ngôi ngoài sân trong lúc trời đổ tuyết như thế này. Chân nó để trần, không đi giày; nó ghét phải xỏ chân vào giày nhưng thật ra nó đâu có đôi nào đâu.

Cái nút áo

Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi.

Chuyện về một cành nho

Một cành nho mảnh mai lớn lên nhờ những dòng nước khoáng tinh khiết từ lòng đất. Nó thật trẻ trung, khỏe mạnh và đầy sức sống. Nó cảm thấy rất tự tin khi tất cả chỉ dựa vào chính bản thân nó.