Mảnh gương vỡ

“Thưa Tiến Sĩ Paparedos, thế nào là ý nghĩa của cuộc đời?

Câu hỏi bất ngờ làm mọi người trong khán phòng xôn xao. Tiến sĩ Paparedos - nhân vật chính của buổi nói chuyện - giơ tay lên tỏ ý cho mọi người trong hội trường giữ yên lặng, rồi đưa mắt nhìn người vừa mới đặt câu hỏi như hiểu rằng vấn đề vừa được đưa ra là rất thú vị và nghiêm túc.

- Tôi sẽ trả lời câu hỏi của anh ngay bây giờ.

Tiến sĩ cúi xuống mở túi xách của mình, lấy từ ngăn ví da một miếng gương rất nhỏ, cỡ bằng nắm tay, và bắt đầu nói:

Trong chiến tranh, khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi rất nghèo và sống tại một ngôi làng hẻo lánh. Một ngày kia, tôi nhặt được những mảnh vỡ từ chiếc gương của chiếc xe máy quân đội Đức nằm sót lại bên đường. Tôi đã cố gắng tìm tất cả những mảnh vỡ và xếp chúng lại với nhau nhưng thật là khó.

Thế là tôi giữ lại mảnh to nhất. Tôi lấy đá mài mảnh gương cho tròn trịa lại. Tôi bắt đầu dùng chiếc gương này làm đồ chơi của mình, và thích thú phát hiện ra là tôi có thể phản chiếu ánh sáng vào những nơi tối tăm mà ánh nắng mặt trời không rọi tới được ví dụ như hang sâu, khe đá hay những hốc tối tăm. Tôi rất thích trò chơi này.

Tôi đã giữ mảnh gương nhỏ ấy bên mình trong suốt những chặng đường rày đây mai đó. Tôi đã dành hết thời gian rỗi rảnh để tiếp tục trò chơi ấy. Đến khi trưởng thành, tôi mới hiểu ra rằng đấy không chỉ đơn thuần là một trò chơi trẻ con mà còn là một phép ẩn dụ về những gì tôi nên cảm nhận và thực hiện trong cuộc đời.

Tôi nhận ra rằng tôi không phải là ánh sáng mà cũng chẳng phải là nguồn sáng nào hết. Nhưng niềm tin vào sự thật, lòng trắc ẩn, sự cảm thông, tinh thần vượt lên cuộc sống mà tôi nhận thức được chính là những nguồn sáng, chúng sẽ chiếu đến những góc tối khi nào tôi định tâm soi rọi đến. Tôi chỉ là một mẩu vụn của tấm gương mà tôi chẳng thể nào biết được hình dạng của tôi. Thế nhưng với những gì tôi có được trong tâm hồn, tôi hy vọng sẽ soi rọi ánh sáng đến những nơi tối tăm xung quanh tôi, đến những khoảng tối trong trái tim và tâm hồn con người và biết đâu tôi có thể thay đổi điều gì đó ở họ. Có lẽ những người khác cũng thấy được điều đó và cũng sẽ làm như vậy. Tôi đã sống như vậy và đấy là ý nghĩa cuộc đời tôi. "

Tất cả mọi người im lặng, không một tiếng động, không cả một tiếng vỗ tay - những gì Paparedos vừa nói hoàn toàn không nằm trong mong chờ của mọi người với một người nổi tiếng, uyên thâm như Paparedos. Nhưng mọi người hướng về ông với ánh mắt sáng lên của sự bừng tỉnh - như những tấm gương - mà những lời tâm sự giản dị, sâu sắc của ông chính là nguồn sáng chiếu rọi vào.

Hạnh phúc bình dị

Nếu buổi sáng thức dậy , bạn thấy vẫn khỏe mạnh và bệnh tật hiểm nghèo chưa đến với mình , bạn là người may mắn hơn hàng trăm ngàn người khác có thể sẽ qua đời trên giường bệnh hay những tai nạn bất ngờ hôm nay .

Chiếc chìa khóa dự trữ

Tôi là đứa con gái duy nhất của ba tôi. Mẹ tôi mất sớm.

Kiểm tra sự tự tin

Đó là một bài kiểm tra kỳ lạ nhất từ khi tôi đi học. Hôm đó, thầy giáo vào lớp và phát cho mỗi người chúng tôi một bài kiểm tra toán.

Nơi trở về

Một cô bé mồ côi cha mẹ sống cùng bà ngoại trong một căn phòng nhỏ trên gác. Một đêm, căn nhà bỗng bốc cháy và người bà đã thiệt mạng trong khi cố gắng cứu cháu gái của mình.

Một Dawn mới của tôi

Lần đầu tiên khi nghe Laura, con gái tôi, báo tin nó sắp là một người mẹ - còn tôi sắp là một bà ngoại - tôi đã khóc với những giọt nước mắt hạnh phúc. Nhưng rồi tận dưới đáy lòng tôi, một điều gì thầm kín đang khuấy động.

Điều tôi muốn biết

Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không…

Chúng em là những thằng ngu

Vào ngày đầu tiên tôi đi dạy, tất cả các giờ học đều trôi chảy. Cho đến giờ thứ bảy, giờ cuối cùng trong ngày.

Ước mơ bình thường

Những áng văn sau đây được tìm thấy trên lăng mộ của 1 mục sư người Anh.

Có một ngày

Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tay và sự ràng buộc một tâm hồn.