Like
Share
Copy link
Ron là một cậu bé 15 tuổi, học lớp 10 trường Trung học Granger. Hôm đó là ngày diễn ra trận bóng đá đầu tiên có cậu tham gia. Vô cùng phấn khởi, cậu mời mẹ tham dự.
Bà hứa sẽ có mặt ở đó cùng vài người bạn.
Khi trận đấu kết thúc, bà chờ ở phía ngoài phòng thay đồ để chở Ron về nhà.
- Mẹ thấy trận đấu thế nào? Mẹ có thấy ba cú chuyền bóng mà đội con đã thực hiện xuyên qua hàng rào phòng thủ chắc chắn của đối phương không? Mẹ có thấy sau sự lúng túng ở hiệp một, đội con đã lấy lại bình tĩnh? - Ron hỏi.
Mẹ cậu trả lời:
- Ron, con thật cừ. Con đã có mặt ở đó, và mẹ tự hào về cái nhìn kiêu hãnh của con. Con đã kéo vớ lên đầu gối cả thảy 11 lần trong suốt trận đấu. Mồ hôi con đổ đầm đìa, con đã phải uống nước 8 lần, hắt nước lên mặt 2 lần. Mẹ thật sự thích cái cách con vỗ vai cầu thủ số 19, số 5 khi họ rời sân.
- Mẹ, làm thế nào mẹ biết tất cả những điều đó? Sao mẹ lại cho rằng con rất cừ? Con thậm chí còn không được ra sân thi đấu - Ron bất ngờ.
Mẹ cậu cười, ôm cậu vào lòng:
- Ron, mẹ không biết gì về bóng đá cả. Mẹ không đến đây để xem trận đấu. Mẹ đến để quan sát con mà, con thương yêu. Cố lên ở những lần sau, con nhé!
Nhận biết chính mình
Ngày hôm nay tôi sẽ…
Làm được điều gì đó
Sức sống của cây xương rồng
Tình thương không lời
Cổ tích loài bướm
Tôi mơ thấy Shawna
Có công mài sắt…
Điều kỳ diệu