Mùi hương gợi nhớ

1. Hình như trong ký ức của mọi người đều có những mùi hương mà ta yêu quý và gắn bó. Tôi rất thích mùi khói bếp dầu.

Tôi không quên được cảm giác nao nao khó tả khi buổi đầu tiên đến ở nhà trọ để học đại học và lại được ngửi mùi bếp dầu. Tôi tự hỏi mình là tại sao lại như thể nhỉ. Và tôi đã không khó khăn để tìm ra câu trả lời: hồi tôi còn nhỏ xíu ở cùng mẹ trong khu nhà tập thể và hàng ngày mẹ tôi đều nấu cơm bằng bếp dầu. Căn phòng tập thể bé tí tẹo, mặc dù mẹ đã đặt bếp dầu ra tận đầu nhà mà khói vẫn quanh quẩn trong phòng. Có lẽ là mùi khói bếp đã trở nên gắn bó với tôi khiến tôi đâm ra “nghiện” cái mùi này.

2. Một cô bạn gái của tôi thì lại thích mùi xăng – cái mùi khiến người ta nhức đầu! Kỳ cục thật. Cô bạn này có bố làm nghề lái xe. Hồi cô bạn còn nhỏ, bố cô ấy hay đi công tác xa nhà. Mỗi khi người bố trở về sau một chuyến đi dài, bạn lại được bố cho lên ngồi cabin ngay cạnh bố đi một vòng và mùi xăng đã gắn bó với bạn ấy theo cách ấy.

3. Nếu ai từng xem phim “Yêu 24 giờ”, chắc hẳn có nhớ chi tiết cô gái Lucy Whitmore đã khiến anh chàng Henry Roth (bác sĩ thú y làm việc cho một công viên thủy sinh) cảm động vô cùng khi cô nói rằng thích cái “mùi biển” ở anh. Cô thận trọng hôn đôi tay anh và nói rằng “đó là mùi hương dễ chịu nhất trên đời”. Lý do là vì cha và anh trai của Lucy thường xuyên đi biển vắng nhà và khi họ trở về, Lucy thường ôm họ thật chặt và “hít hà” vị mặn mòi của biển tỏa ra từ những người thân yêu.

Có thể có người nghĩ rằng tác giả kịch bản đã “cường điệu hóa” chi tiết này nhưng tôi tin rằng các nhà làm phim có lý khi chọn đưa chi tiết này vào trong bộ phim.

4. Bây giờ tôi chuyển nhà, ở cạnh một bà rất “lắm điều”, suốt ngày chửi chồng, chửi con rồi quay ra gây chuyện với hàng xóm. Ai cũng không ưa bà này. Nhưng tôi thì vẫn tìm ra được một lý do để không khó chịu với bà hàng xóm: Nhà bà trồng một dàn thiên lý. Cứ vào sáng sớm và ban đêm là mùi hương thiên lý lại lan tỏa rất ngọt mát và thơm dịu. Nhất là vào những đêm trời vừa tạnh mưa, hương thiên lý lại càng ngọt hơn. Nhiều khi hương thiên lý khiến tôi khó mà tập trung đọc sách được.

Rồi tôi lại lan man nhớ những khi nghỉ hè về ở cùng bà ngoại. Bà cũng có một dàn thiên lý. Và chiều hè hai bà cháu thường ngắt hoa và lá thiên lý nấu canh cua. Mùi hương thiên lý và vị ngọt mát của canh cua thiên lý đã đi theo tôi trong nhiều năm nay. Và bây giờ nó lại làm tôi có muốn cũng không ghét được bà hàng xóm “trái tính trái nết”.

Tiếng vọng rừng sâu

Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ nhưng không thể xúc phạm một cách trực tiếp, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm.

Trở về mái ấm

Trong suốt năm học, Jeff và tôi đã trò chuyện với nhau rất nhiều, nhưng có một chuyện khiến tôi nhớ mãi là lần anh kể cho tôi nghe về gia đình mình. Mẹ anh -một người phụ nữ hết mực yêu thương con và chu đáo...

Cho ngày hôm nay

Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.

Cậu đừng lo, tôi chính là hi vọng

Trong một căn phòng vắng lặng. Nó im lặng đến nổi chúng ta có thể nghe thấy những lời trò chuyện của các ngọn nến.

Đâu là hạnh phúc bạn đang có

Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gió to, sóng dữ gầm thét như muốn quật đổ những cột buồm và nuốt chửng con tàu.

Thiên đường và địa ngục

Một người đàn ông nói với vị chúa tể về thiên đường và địa ngục.

Khoác lấy cánh tay tôi

Cách đây nhiều năm, Harry chông tôi trở vê nhà muộn sau một chuyến đi công tác.

Khiếm khuyết của cha

Cho đến khi học trung học tôi mới nhận ra cha mình bị sứt môi hở hàm ếch bẩm sinh nhưng trong mắt tôi cha chỉ có một gương mặt duy nhất từ khi tôi mới chào đời...

Vượt qua bức tường câm lặng

Cuộc phiêu lưu của tôi bắt đầu vào tháng 10 năm 1966 khi cô Nef - bác sĩ trị liệu cho tôi, người có khả năng khiến những học viên khuyết tật "bất hợp tác" phải run sợ...