Người chăn bò trở thành tỉ phú

Đến buôn Li, xã E-a Trol, huyện miền núi Sông Hinh ở tỉnh Phú Yên, mọi người đều rất lấy làm lạ khi thấy chiều chiều có một đàn bò đi chật cả con đường trong buôn. Đấy là đàn bò của Ma Bay, một nông dân Ê-đê. Từ một người chăn bò thuê, sau hơn 10 năm làm việc đúng hướng và chăm chỉ, ông đã trở thành một tỉ phú và là người hướng dẫn cả buôn làng làm ăn.

Trước đây Ma Bay là hộ nghèo trong buôn, phải đi chăn bò thuê. Một hôm, một ý nghĩ nảy ra trong đầu ông: “Tại sao không chăn bò của chính mình?”

Thế rồi ông tìm ra một cách làm mới: đi từ dễ đến khó, lấy ngắn nuôi dài, trồng cây để cây “đẻ” ra con bò, rồi lấy con bò để “đẻ” ra nhà cửa, máy móc. Ma Bay là hộ đầu tiên ở đây làm lúa nước. Ông cũng là người đầu tiên ở vùng núi này lập trang trại để chăn nuôi.

Hiện nay Ma Bay có tới 10 héc-ta đất nông nghiệp, 1 trang trại với trên 100 héc-ta đồng cỏ, nuôi được gần 200 con bò, một đàn dê, heo, gà với số lượng không đếm nổi, mỗi năm thu hàng trăm triệu đồng. Ma Bay đang là tỉ phú, một điều hiếm thấy ở huyện miền núi nghèo khó này.

Từ kinh nghiệm của mình, Ma Bay hướng dẫn cho cả buôn làm lúa nước. Bây giờ cả buôn có không dưới 100 héc-ta lúa nước.

Ma Bay giúp cho các hộ nghèo trong buôn biết cách tự làm ãn, thoát khỏi đói nghèo. Gia đình mê Kim vừa làm ngôi nhà mới. Chỉ cách đây vài năm họ vẫn còn là hộ nghèo. Ma Bay giúp họ một con bò. Giờ họ đã có 10 con bò.

Một người nông dân ở buôn Li nói: “Hồi trước nhà mình khổ lắm, con cái không có gì để ăn. Ma Bay cho con bò cày. Mình trồng mía, trồng mè rồi có tiền làm cái nhà này. Con cái được đi học.”

Còn Ma Bay, ông muốn chia sẻ một niềm vui mới với mọi người: Đó là chiếc máy cày ông mới mua về. Máy móc sẽ giúp ông và người trong buôn bớt nhọc nhằn, có thể làm giàu được nhiều hon.

Một ly sữa

Một chàng trai nhà nghèo làm nghề giao hàng đến từng nhà để kiếm tiền trang trải học phí. Một hôm, anh thấy đói bụng trong lúc túi chỉ còn vỏn vẹn vài xu.

Trái tim không có tuổi

Chiếc tàu thủy lướt đi, trên boong có rất nhiều người đang tận hưởng kỳ nghỉ thoải mái trên biển kéo dài ba ngày. Ở lối đi phía trước tôi là một người phụ nữ nhỏ bé trong bộ quần áo màu nâu nhạt.

Tre và dương xỉ

Một ngày, tôi quyết định sẽ từ bỏ. Từ bỏ công việc, mọi mọi mối quan hệ, từ bỏ mọi mong ước, hy vọng của mình. Tôi muốn từ bỏ cuộc sống. Tôi đã đến tìm và nói chuyện với Chúa.

Tôi đã học được từ cuộc sống…

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể lảm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến…

Nhu nhược

Một hôm tôi gọi cô Iulia Vasilievna – gia sư của bọn trẻ đến phòng làm việc. Đã đến hạn thanh toán tiền công cho cô ấy.

Không ai sánh được với anh…

Khi bạn gái của bạn sóng đôi cùng một anh chàng to cao, bảnh trai như người mẫu, hẳn bạn sẽ giật mình. Lo là phải chứ, vì anh ta có vẻ ngoài ăn đứt mình còn gì…

Điều khác thường

Anh và chị là một cặp vợ chồng bình thường. Họ sống trong một căn nhà bình thường trên một con đường bình thường.

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn.

Làm sao có thể xin lỗi người khác

“Cho mình xin lỗi” – thật là dễ dàng để viết câu này xuống giấy. Nhưng khi phải thốt ra với một ai đấy, ta thường cảm thấy “nghẹn nghẹn” trong cổ họng, như danh ca Elton John đã từng nói: “Xin lỗi dường như là từ khó nói nhất”.