Nhà hóa học trẻ

15 tuổi, con người chưa nghĩ nhiều về “sự lãng mạn”. Nhưng vẫn có những người phá vỡ qui luật ấy. Eric là một ví dụ.

Chúng tôi chỉ biết nhau qua những câu “Hello” khi vô tình gặp, từ sân trường đến hành lang. Trong lớp thì chúng tôi được xếp ngồi cạnh nhau, vì họ của chúng tôi bắt đầu bằng chữ D.

Chỉ vì thế, mà sau vài tháng, dư luận về tình cảm giữa tôi và Eric bắt đầu lan nhanh như chạy đua. Tôi mến Eric, nhưng tôi không biết Eric có bao giờ quý mến tôi không. Thế là tôi cứ ngồi đợi, suy tính xem mình nên trả lời “yes” hay “no” nếu cậu ta nói với tôi cái câu nói “định mệnh” ấy.

Ai chẳng biết học sinh thì chẳng có nhiều tiền, và câu nói “I love you” ghi trên vở đơn giản hơn nhiều, và đỡ tốn hơn nhiều so với một hộp chocolate hoặc một bó hoa.

Cuối cùng, vào một buổi sáng, khi tôi vừa bước xuống xe bus của nhà trường, Eric giúi vào tay tôi một mẩu giấy và chạy mất. Không một câu nói, dù chỉ nói thầm. Tôi mở tờ giấy cẩn thận như đứa trẻ bóc kẹo và đọc:

– Cindy thân mến! tớ có một từ này rắc rối lắm! Nó nói về người mà tớ thích. Bạn thử xem có dịch hộ tớ được không…”

Tiếp theo là mấy con số: “39 – 8 – 92”

Chẳng có gì ngoài mấy con số ấy. Tôi bối rối lắm! Nhưng tiếng chuông đã vang lên và tôi phải chạy ngay vào lớp học.

Ngày qua ngày, tôi cứ dằn vặt với thực tế là tôi chẳng hiểu quái gì về mấy con số này.

Buồn bã như thế, tôi vẫn phải đi học môn Hóa, là môn mà tôi ghét nhất. Nhưng Eric lại rất siêu. Cô giáo bảo trọng lượng nguyên tử Oxy là 8. Tám à… Nó làm tôi nhớ đến một trong 3 số mà Eric viết. Liệu có phải là cậu ta dùng những con số hóa học để thách đố tôi… Tôi đi tìm bảng tuần hoàn. Con số đầu tiên: 39 là “Y” (kí hiệu của nguyên tố ytri). Có thể như thế. Oxy – kí hiệu “O”, là chữ thứ hai. Chữ thứ 3 là “U” – kí hiệu nguyên tố Urani. Y – O – U! Là tôi… Đúng là tôi!

Eric là một cậu bé thông minh. Khi tôi nhận ra những gì cậu ta viết, trước khi viết câu trả lời, tôi phải về nhà rửa mặt cho bình tĩnh lại. Để đảm bảo rằng mội chi tiết của “từ ẩn” này sẽ sống trong tim tôi, chừng nào tôi còn sống.

Người thành công và người thất bại

– Người thành công biết chính xác những gì mình muốn, tin tưởng vào khả năng của mình và sẵn sàng cống hiến hết thời gian của cuộc đời để đạt được điều đó.

Xin cô tha thứ

Mấy năm liền trong năm cấp 2 tôi luôn đứng hạng cuối lớp, nên không muốn học nữa. Tuy nhiên ở cái tuổi đó dù có ở nhà cũng chẳng làm được gì, chỉ tổ lêu lổng , nên cậu mợ tôi cho tôi đến trường như một hình thức “tống khứ” đứa cháu.

Đám tang ngài Tôi không thể

Phòng học của Donna cũng giông như những phòng học cấp một mà tôi thường thấy. Các học sinh ngồi thành bốn dãy, mỗi dãy sáu bàn...

Sự chia sẻ chân thành

Anh trai tôi hiện đang hôn mê tại khu săn sóc đặc biệt của bệnh viện dành cho bệnh nhân bị suy động mạch vành sau một con đau tim nghiêm trọng...

Bài học thức tỉnh con người từ một con bò

“Có những thứ từng là ‘chân lý’ của bạn, nhưng nó chưa bao giờ đúng. Chỉ đơn giản là nó được bạn rút tỉa từ những kinh nghiệm thiếu cơ sở… mà bạn không nhận ra”.

Ý nghĩa của những bông hoa hồng

Rất bực dọc vì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức vào lúc 5 giờ sáng, tôi suýt chút nữa không nhận ra chất giọng khăn khăn và trầm ấm của cha tôi...

Tốc độ, góc nhìn và tổn thương

Chiều hôm ấy, do có việc vội nên tôi phóng xe nhanh hơn thường lệ. Đến đoạn đường giao nhau, vì mải suy nghĩ, tôi thoáng giật mình khi thấy một bé gái đi xe đạp đang hướng về phía tôi...

Những cảm xúc bạn sẽ gặp trong đời

Người ta kể rằng, một ngày kia, tất cả các cảm xúc và tính cách cùng tụ họp trên Trái Đất...

Bình tĩnh trước những ngã rẽ cuộc đời

Từ nhỏ tôi vẫn nghĩ, học giỏi sau này sẽ hết khổ, nhưng cuộc đời này không có cái gì là tuyệt đối cả.