Nói với con về những con đường…

Hình ảnh những con đường luôn hấp dẫn má, bởi trong cuộc sống của mỗi chúng ta luôn hiện diện rất nhiều con đường.

Có những con đường quanh co…

Có những con đường đất gập ghềnh…

Có những con đường bằng phẳng sạch bóng…

Có những con đường gầy gò phủ đầy lá rụng…

Có những con đường lấp lánh nắng đẹp huyền hoặc như trong cổ tích…

Nhưng cũng có những con đường trần trụi lạnh lẽo…

Nhưng dù là con đường nào, má cũng thích ghi lại hình ảnh của chúng!

Vì những tấm hình chụp các con đường không chỉ dẫn má về với ký ức ấm áp những trải nghiệm đã qua mà còn khơi gợi trong má sự mải mê với những chuyến đi tràn trề niềm đam mê khám phá sắp tới.

Vì có nhiều con đường, nên sẽ có những lúc ta phải băn khoăn chọn lựa. Sẽ có lúc cuộc sống hay chính niềm khát khao những điều mới mẻ trong ta sẽ buộc ta phải rời bỏ con đường cũ, đặt ta trước nhiều con đường mới và khiến ta phải suy nghĩ chọn một con đường để tiếp tục cuộc hành trình.

Nếu có lúc con phải đứng trước nhiều con đường như vậy, hãy bình tĩnh cân nhắc, dũng cảm chọn một con đường để vững chãi bước đi. Và nếu đã quyết định, đừng bao giờ băn khoăn về quyết định của mình. Hãy can đảm bước tới, tận hưởng niềm vui khám phá đích đến và chinh phục những trở ngại trên đường đi. Đừng trăn trở tiếc nuối vì dù một con đường không mang đến cho con điều con mong đợi, nó vẫn tặng cho con những trải nghiệm phong phú và các bài học quý giá cho lần lựa chọn con đường mới tiếp theo.

Rất nhanh thôi sẽ đến lúc con đủ lớn khôn để tự chọn lựa con đường của riêng mình. Có thể con chỉ bước đi mãi trên một con đường… Cũng có thể con phải đi đi về về trên nhiều con đường trước khi đạt được đích đến mà con mong muốn. Nhưng dù bước đi trên bất cứ con đường nào, má mong con luôn vững tin với chọn lựa của mình và cảm thấy sự hân hoan được tìm tòi, khám phá những điều mới lạ luôn tồn tại trên mỗi con đường mới đã chính là phần thưởng quý giá cho người đang dấn chân trên con đường ấy…

Bài học từ người thầy dạy võ

Một cậu bé 10 tuổi quyết định học môn võ judo cho dù cánh tay trái của cậu đã mất trong một tai nạn xe hơi. Cậu theo học judo với một võ sư Nhật. Vì tin rằng mình đã học tập rất chuyên cần và tiến bộ nên cậu vô cùng thắc mắc...

Đồng hồ đo km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ.

Tôi mơ thấy Shawna

Hôm đó là tối thứ Năm, và chẳng bao lâu nữa, cả nhà được nghỉ hai ngày cuối tuần thật tuyệt vời. Thế nhưng, khổ thân chúng tôi, thay vì được nằm dài ra ghế xem tivi như mọi ngày thì cả nhà tôi náo loạn lên trong công việc chuẩn bị

Anh Hai Tèo

Một thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt hiền lành, dáng điệu ngơ ngác rụt rè bước vào văn phòng công ty có câu khẩu hiệu chói lọi treo trước cổng: “Tương lai thuộc về hàng hóa – Hàng hóa thuộc về nhãn hiệu”!

Đơn giản hãy gọi người là Mẹ

Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

Búp bê khoai tây

Năm đó, chúng tôi sống trong một ngôi nhà cũ kỹ và sơ sài. Tôi có hai anh trai, hai em gái và một em trai.

Dời núi

Đã mấy lần, Carolyn, con gái tôi cứ khẩn khoản gọi điện thoại mời tôi - Mẹ ơi, nhất định mẹ phải đến đây xem vườn hoa thủy tiên trước khi chúng tàn mẹ nhé...

Đôi tay của mẹ

Khi bước vào lứa tuổi thiếu niên chúng ta sống trong một thế giới khác với mẹ mình, một thế giới mà các bà mẹ chỉ có thể lòng vòng bên ngoài và không thể xâm nhập vào được...

Cội rễ của sự trưởng thành

Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm mà mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết, ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm chúng tôi...