Nói với con về những con đường…

Hình ảnh những con đường luôn hấp dẫn má, bởi trong cuộc sống của mỗi chúng ta luôn hiện diện rất nhiều con đường.

Có những con đường quanh co…

Có những con đường đất gập ghềnh…

Có những con đường bằng phẳng sạch bóng…

Có những con đường gầy gò phủ đầy lá rụng…

Có những con đường lấp lánh nắng đẹp huyền hoặc như trong cổ tích…

Nhưng cũng có những con đường trần trụi lạnh lẽo…

Nhưng dù là con đường nào, má cũng thích ghi lại hình ảnh của chúng!

Vì những tấm hình chụp các con đường không chỉ dẫn má về với ký ức ấm áp những trải nghiệm đã qua mà còn khơi gợi trong má sự mải mê với những chuyến đi tràn trề niềm đam mê khám phá sắp tới.

Vì có nhiều con đường, nên sẽ có những lúc ta phải băn khoăn chọn lựa. Sẽ có lúc cuộc sống hay chính niềm khát khao những điều mới mẻ trong ta sẽ buộc ta phải rời bỏ con đường cũ, đặt ta trước nhiều con đường mới và khiến ta phải suy nghĩ chọn một con đường để tiếp tục cuộc hành trình.

Nếu có lúc con phải đứng trước nhiều con đường như vậy, hãy bình tĩnh cân nhắc, dũng cảm chọn một con đường để vững chãi bước đi. Và nếu đã quyết định, đừng bao giờ băn khoăn về quyết định của mình. Hãy can đảm bước tới, tận hưởng niềm vui khám phá đích đến và chinh phục những trở ngại trên đường đi. Đừng trăn trở tiếc nuối vì dù một con đường không mang đến cho con điều con mong đợi, nó vẫn tặng cho con những trải nghiệm phong phú và các bài học quý giá cho lần lựa chọn con đường mới tiếp theo.

Rất nhanh thôi sẽ đến lúc con đủ lớn khôn để tự chọn lựa con đường của riêng mình. Có thể con chỉ bước đi mãi trên một con đường… Cũng có thể con phải đi đi về về trên nhiều con đường trước khi đạt được đích đến mà con mong muốn. Nhưng dù bước đi trên bất cứ con đường nào, má mong con luôn vững tin với chọn lựa của mình và cảm thấy sự hân hoan được tìm tòi, khám phá những điều mới lạ luôn tồn tại trên mỗi con đường mới đã chính là phần thưởng quý giá cho người đang dấn chân trên con đường ấy…

Chuyện về một cành nho

Một cành nho mảnh mai lớn lên nhờ những dòng nước khoáng tinh khiết từ lòng đất. Nó thật trẻ trung, khỏe mạnh và đầy sức sống. Nó cảm thấy rất tự tin khi tất cả chỉ dựa vào chính bản thân nó.

Khi bạn bị ném đi

Có một câu nói rất hay thế này: “Sức mạnh và lòng can đảm không phải luôn được đo đếm bằng những tấm huy chương và những chiến thắng. Mà sự mạnh mẽ phải được đo bằng những trận chiến mà chúng ta đã vượt qua.

Cái hố trên đường

Đang bước đi trên phố, vì không chú ý nên tôi rơi tõm xuống một cái hố sâu. Lòng hố tối tăm. Loay hoay vất vả mãi, tôi mới trèo lên được. Vừa mệt vừa tức, tôi thầm rủa cái hố

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc lá cây rì rào.

Nếu tôi là bạn

Một giả định để ai đó chợt nhận ra những gì đã, đang và sẽ xảy ra xung quanh mình với cái nhìn khác, cái nhìn của mình nhưng không hẳn cho mình, để hiểu rõ hơn những người bạn, dẫu cho mọi người vẫn thường thốt lên “giá mà…” khi thứ gì đó qua đi.

Phút tĩnh lặng

Đôi khi một cái gì đó vuột khỏi tầm tay chúng ta rồi ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình.

Cuộc đời và những vòng tay

Theo bạn, phần quan trọng nhất trên cơ thể con người là gì? Chắc hẳn câu trả lời của mỗi người sẽ không giống nhau. Riêng với tôi, đó chính là vòng tay.

Tiếng đàn dương cầm

Tôi biết chắc, với đồng lương còm cõi làm trong một cửa hàng bán lẻ mẹ không cách chi lo được cho tôi học đại học nếu tôi không tự xoay xở lấy...

Một chỗ trống để điền yêu thương

Cha tôi thường nói đùa với tôi rằng: