Sức mạnh của nước

Cậu bé là đứa trẻ thông minh, thẳng thắn, nhưng lại cứng nhắc và độc đoán. Mỗi khi cậu chơi cùng bạn bè, đều xảy ra những cuộc cãi vã. Lần đó, cậu đánh nhau với đám bạn vì không một ai đứng về phía cậu. Cậu buồn bực, bỏ về nhà.

Chị gái cậu thấy vậy hỏi han:

– Em sao thế

– Chị đừng nói nữa, em đang tức

– Em đánh nhau à?

– Chúng nó đều quá đáng, nên e đã làm thế

Người chị nghĩ một lát rồi nói:

– Trong nhà ngột ngạt, chúng ta ra vườn rồi nói chuyện.

Ra đến vườn, người chị châm lửa đốt đống lá khô. Khi ngọn lửa bốc cao, cô vào nhà lấy ra một viên đá trong tủ lạnh, vừa thả vào lửa vừa nói:

– Chuyện kể rằng trước đây, nước và lửa là hai kẻ đối nghịch, nhưng nước thấy lửa hung dữ còn mình mềm yếu, nghĩ không thắng nổi lửa, nên hóa thành băng, muốn dùng sự cứng cỏi của băng để tiêu diệt lửa.

Viên đá chạm lửa tan ra thành nước, rồi bốc hơi ngay, còn ngọn lửa vẫn rực cháy. Cô chị tiếp:

– Nhưng băng vừa chạm vào đã bị lửa hun chảy, rồi bốc hơi.

Cô lấy vòi nước tưới cây dập tắt đám lửa:

– Cuối cùng, chính sự ôn nhu của nước, mới dập tắt được ngọn lửa.

Cậu em im lặng trầm ngâm.

– Em thấy đó, nếu như em cứ gồng mình cứng nhắc, độc đoán, thì cũng giống như băng, chỉ cứng cỏi bên ngoài, gặp lửa là tan chảy. Kẻ mạnh thực sự, là giống như nước, ôn hòa, bền bỉ mà có thể xói mòn cả đá cứng, dập được lửa. Nước không bao giờ ngưng chảy, nó rất linh hoạt, đường nào cũng có thể đi. Và khi nước giận dữ, thì không gì ngăn được.

Em thấy đấy, có những thứ tưởng chừng mềm yếu, lại ẩn chứa sức mạnh vô song.

Con gái tôi – Người thầy của tôi

Mỗi ngày con trẻ dạy chúng ta điều gì đó. Là cha mẹ tôi đã học được điều mong đợi ấy.

Bí mật của thiên đàng và địa ngục

Vị sư già ngồi bên vệ đường. Ông ngồi, đôi mắt khép lại, hai chân xếp bằng và hai tay đặt thong thả trên đùi.

Những cảm xúc bạn sẽ gặp trong đời

Người ta kể rằng, một ngày kia, tất cả các cảm xúc và tính cách cùng tụ họp trên Trái Đất...

Cổ tích loài bướm

Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:

Trực giác của người mẹ

Tôi nhìn đồng hồ. Gần 4 giờ rồi, đã đến lúc tôi rời khỏi bệnh viện.

7 trắng, 4 đỏ, 2 xanh

Tôi tin rằng mỗi vật thể quanh ta đều chứa đựng một kỷ niệm nào đó. Kỷ niệm sâu sắc nhất của tôi được gìn giữ trong chiếc hộp sắt cũ kỹ đặt trên kệ sách.

Sẽ luôn tìm được cách

Cho đến khi 8 tuổi, tôi vẫn nghĩ rằng ngày chủ nhật gọi là “Sunday” bởi vì người ta trải qua ngày đó ngoài trời. Tôi nghĩ vậy vì ngày chủ nhật của tôi luôn ở ngoài vườn với mẹ Nana.

Ông lão đánh cá

Nhà chúng tôi nằm đối diện ngay lối vào của bệnh viện John Hopkins. Cả gia đình chúng tôi sống ở tầng dưới và để dành phòng tầng trên cho các bệnh nhân thuê ở trọ.

Nét đẹp thật sự

Kenneth là một học sinh lớp 6, cậu rất vui và hồi hộp khi được chọn tham dự hội thao của trường. Cậu bé đã vượt qua các bạn và về nhất trong lần thi chạy đầu tiên.