Sức mạnh và dũng khí

Con người cần có sức mạnh để tin tưởng, Nhưng cần có dũng khí để hoài nghi.

Con người cần có sức mạnh để hòa hợp,

Và cần dũng khí để dám đi một mình.

Con người cần sức mạnh để biết chia sẻ với nỗi đau của mọi người,

Và cần dũng khí để làm lành vết thương của riêng mình.

Con người cần sức mạnh để giấu đi tổn thương, Và cần dũng khí để bộc lộ và vượt qua điều đó.

Con người cần sức mạnh để bảo vệ mình,

Và cần dũng khí để biết quên đi bản thân đúng lúc.

Con người cần sức mạnh để chinh phục,

Và cần dũng khí để chấp nhận.

Con người cần sức mạnh để tìm ra sự bất công, Và cần có dũng khí để phá vỡ nó.

Con người cần sức mạnh để có thể đối đầu với sóng gió,

Nhưng đôi khi cần dũng khí để tựa vào người tin yêu.

Con người cần sức mạnh để yêu,

Và cần cả dũng khí để được yêu.

Con người cần sức mạnh để tồn tại và để sống, Và cần cả dũng khí để có lúc phải dám hy sinh.


Mỗi chúng ta cần có sức mạnh và dũng khí trên từng chặng đường của cuộc sống.

Nước mưa…

Bạn không bao giờ thấy cô bé đó khóc. Cô bé đó là một món quà quý giá, không chỉ mang niềm vui đến cho họ, mà còn tìm ra niềm vui khi không ai khác có thể.

Nhờ vậy mà ta trưởng thành

Bạn đã từng nghe nói đến vỉa đá ngầm nổi tiếng kéo dài 1. 800 dặm từ New Guinea đến úc mà khách du lịch một khi đã đến nơi đây không thể không ghé thăm.

Cổ tích loài bướm

Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:

Nấm độc

Tôi bắt gặp ông giám đốc khi ông từ trong rừng đi ra.

Học từ thất bại

Thất bại không có nghĩa tôi là người thất bại, nó có nghĩa là tôi chưa thành công.

Bài học về cách chấp nhận

Mỗi lần thất vọng hay gặp thất bại trong cuộc sống, tôi lại nghĩ đến câu chuyện của một cậu bé gần nhà...

Mãi mãi tuổi 17

Nỗi đau đớn cực độ giày vò tâm trí tôi. Giờ tôi chỉ còn là một con số thống kê vô hồn. Khi mới đến đây, tôi cảm thấy cô độc lạ thường. Tôi ngập chìm trong đau khổ và mong tìm được ai đó cảm thông, chia sẻ...

Mỗi ngày là một món quà

Anh rể tôi kéo cái ngăn dưới cùng của chiếc bàn nơi chị tôi vẫn thường ngồi làm việc và lấy ra một cái gói được bọc bằng giấy lụa. Anh xé lớp giấy bên ngoài và cho tôi xem một chiếc quần nhỏ được gói bên trong...

Tôi sẽ không khóc

Tôi nhận trách nhiệm làm mẹ chỉ mới mười chín năm rưỡi - không là bao, so với những gì ba mẹ tôi đã từng trải qua - nhưng cũng đủ lâu để khó mà nhớ lại khoảng thời gian hồi tôi còn là một phụ nữ "độc thân vui tính".