Thiên đường và địa ngục

Một người đàn ông nói với vị chúa tể về thiên đường và địa ngục. Vị chúa tể bảo ông ta:

- Hãy đi với ta. Ta sẽ chỉ cho ngươi thấy đâu là thiên đường đâu là địa ngục.

Họ bước vào một căn phòng có một nhóm người đang ngồi vây quanh một nồi thịt hầm. Mọi người trông thật đói khổ và tuyệt vọng. Mỗi người cầm một cái muỗng để trong nồi, nhưng những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay họ nên không thể dùng để đưa miếng thịt hầm vào miệng mình. Sự đau khổ đó quả là khủng khiếp.

- Hãy đi tiếp nhé. Chúng ta sẽ đến nơi gọi là thiên đường – vị chúa tể giục người đàn ông sau khi để ông ta đứng lại địa ngục một lúc.

Họ bước vào một căn phòng khác, tương tự như căn phòng đầu tiên: Cũng có một nồi thịt hầm, một nhóm người và những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay người. Tuy nhiên mọi người trông rất hạnh phúc và có vẻ no đủ.

- Tôi không hiểu - Người đàn ông nói.

- Tại sao những người này sung sướng còn những người ở phòng kia đau khổ trong khi mọi thứ đều giống nhau như vậy, thưa ngài?

Vị chúa tể cười nói:

- Không giống nhau đâu, chàng trai. Đơn giản là vì ở đây họ biết bón cho nhau ăn.

Ông lão ăn mày

Ông lão ăn mày! Người ta gọi ông như thế vì ông nghèo và không nhà cửa. Thực ra, ông chưa hề chìa tay xin ai một đồng xu.

Chiếc đồng hồ lương tâm

Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học phổ thông cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ phẩm khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh; nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.

Nét đẹp thật sự

Kenneth là một học sinh lớp 6, cậu rất vui và hồi hộp khi được chọn tham dự hội thao của trường. Cậu bé đã vượt qua các bạn và về nhất trong lần thi chạy đầu tiên.

Những điều cha mẹ dặn con gái

Cuộc sống là học cách chấp nhận và dung hòa nó.

Tôi và những người khó tính

Nếu là người dưng thì tôi không có gì để nói, đằng này những người khó tính nhất trên đời lại là những người thân của tôi. Họ luôn áp đặt tôi vào một lối sống khuôn khổ.

Ông bố thất nghiệp

Tôi nhận được cú điện thoại ấy vào chiều muộn ngày thứ Sáu. Trong điện thoại, giọng người sếp của tôi đầy bí ẩn khi dặn tôi đến gặp ông vào sáng thứ.

Bản nhạc không bao giờ được nghe

Mùa xuân lặng lẽ trườn đến vùng lân cận, phủ lên dãy núi một lớp hoa dại cùng hơi đất mới, nhắc nhở tôi về những ngày hôm qua vui sướng. Tôi đang kỷ niệm Ngày Của Mẹ cùng với ba đứa con và gia đình chúng.

Yêu con, xin cha hãy nói!

Jerry không thể quên ngày mùa đông, ngày mà đứa con trai đầu lòng đã làm anh bất ngờ.

Tình yêu của anh và em

Cynthia và Alvin chơi với nhau từ nhỏ, và khi lớn lên một chút, tình bạn của họ chuyển thành tình yêu, nhưng bố mẹ hai bên không chấp thuận.