Thiên đường và địa ngục

Một người đàn ông nói với vị chúa tể về thiên đường và địa ngục. Vị chúa tể bảo ông ta:

- Hãy đi với ta. Ta sẽ chỉ cho ngươi thấy đâu là thiên đường đâu là địa ngục.

Họ bước vào một căn phòng có một nhóm người đang ngồi vây quanh một nồi thịt hầm. Mọi người trông thật đói khổ và tuyệt vọng. Mỗi người cầm một cái muỗng để trong nồi, nhưng những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay họ nên không thể dùng để đưa miếng thịt hầm vào miệng mình. Sự đau khổ đó quả là khủng khiếp.

- Hãy đi tiếp nhé. Chúng ta sẽ đến nơi gọi là thiên đường – vị chúa tể giục người đàn ông sau khi để ông ta đứng lại địa ngục một lúc.

Họ bước vào một căn phòng khác, tương tự như căn phòng đầu tiên: Cũng có một nồi thịt hầm, một nhóm người và những chiếc muỗng có cán dài hơn cánh tay người. Tuy nhiên mọi người trông rất hạnh phúc và có vẻ no đủ.

- Tôi không hiểu - Người đàn ông nói.

- Tại sao những người này sung sướng còn những người ở phòng kia đau khổ trong khi mọi thứ đều giống nhau như vậy, thưa ngài?

Vị chúa tể cười nói:

- Không giống nhau đâu, chàng trai. Đơn giản là vì ở đây họ biết bón cho nhau ăn.

Trở về mái ấm

Trong suốt năm học, Jeff và tôi đã trò chuyện với nhau rất nhiều, nhưng có một chuyện khiến tôi nhớ mãi là lần anh kể cho tôi nghe về gia đình mình. Mẹ anh -một người phụ nữ hết mực yêu thương con và chu đáo...

Chuyện xây cầu Brooklyn

Cầu Brooklyn bắc ngang con sông nằm giữa hai thành phố Manhattan và Brooklyn phải nói là phép lạ của ngành xây dựng. Vào năm 1883, một kỹ sư giàu óc sáng tạo tên là John Roebling, lòng đầy hứng khỏi khi nảy ra ý kiến xây một cây cầu thật ngoạn mục...

Niềm tin

Ở làng quê nọ, trời đã hạn hán trong khoảng thời gian rất lâu. Các cánh đồng đều khô hạn, cỏ cây héo úa cuộc sống trở nên vô cùng khó khăn.

Chú chim sáo xanh

Ngày xưa, có một cậu bé rất vui vẻ vô tư. Cậu có một người bạn nhỏ dễ thương: chú chim sáo màu xanh.

Chiến dịch SS10

Mỗi lần Tí đạp xe tới cổng trường, lại nghe các bạn cười nhạo: Xem kìa, ngài Đôn Ki-hô-tê cưỡi lừa đã tới!

Hãy là chính mình

Bạn không cần phải trở thành người giống như mẹ của mình trừ khi bạn muốn thế. Bạn cũng không cần phải trở nên giống bà ngoại hay bà cố của mình hoặc giống một người nào đó phía gia đình bên nội.

Cậu bé mù

Một đứa bé trai bị mù, ngồi bên lề đường, với một cái nón đặt gần chân nó. Nó dựng một tấm bảng có ghi như vầy: “Tôi bị mù, xin giúp tôi”.

Tờ bạc năm trăm

Ông cho một tờ bạc năm trăm mới cứng. Chú bé lôi ra lôi vào, ngắm nghía nó hoài.

Nghĩa vụ và sự yêu thương

Nghĩa vụ có thể bắt người ta xây dựng một ngôi nhà nhưng chỉ có sự yêu thương mới làm cho ngôi nhà đó trở thành một gia đình.