Thiên Nga Đen

Ngày xưa, có hai chị em nhà nọ ở nhà đùa chơi với nhau, trong khi cha mẹ chúng ra đồng làm việc. Người em trai đang chơi ngoài sân. Còn cô chị đã ra khỏi nhà tìm thêm bạn nhỏ tới cùng chơi. Bỗng một con Thiên nga xà xuống, cắp mất người em trai bay đi. Người chị về tới nhà, không tìm thấy em đâu, nháo nhác đi tìm.

Ðang chạy tìm thì người chị gặp một lò nướng bánh. Bánh đang xèo xèo… phát ra tiếng kêu:
– Cô bé ơi, bánh sắp cháy mất rồi! Giúp tôi với!- chiếc lò kêu lên, cầu cứu cô bé
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi!.
Cô bé vừa nói, vừa chạy đi, nhưng chạy được vài bước, nghe tiếng xèo xèo dữ dội, lại quay lại nhấc khay bánh ra khỏi lò, rồi mới chạy tiếp.
Cô bé cố chạy nhanh đi tìm em trai thì thấy cây táo trĩu trịt quả, oằn cả cành xuống
– Cô bé ơi, dừng lại một chút!. Ôi nặng quá bởi các quả táo là con tôi!. Giúp tôi một chút đi!- Cây táo van nài cô bé
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.

Cô bé vừa nói vừa chạy tiếp về phía trước. Nhưng nghe tiếng cây táo thở dài, lại quay lại, hái bớt ít quả táo đặt xuống đất cho cành cây đỡ oằn xuống, rồi mới vội chạy đi.
Cô bé chạy về phía trước thì gặp một dòng sông nhỏ bị một tảng đá chắn mất dòng chảy ở giữa
– Cô bé ơi, dừng một chút, giúp tôi nhích tảng đá chắn dòng chảy ra!- dòng sông nhỏ nài nỉ.
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.
Cô bé vừa chạy đi thì nghe tiếng dòng sông khóc hu hu lên, nên quay lại cố sức bẫy hòn đá sang bên cho dòng nước chảy qua, rồi mới lại chạy tiếp.

Cô bé lại chạy đi, chạy mãi vào trong rừng, tìm mọi nơi mà chẳng thấy em trai đâu cả. Mặt trời đã sắp lặn, cô bé lo quá. Bỗng thấy một con Nhím, cô bé bèn hỏi:
– Nhím ơi, anh có nhìn thấy em trai tôi đâu không?
– Cô bé tốt bụng ơi, em trai cô bị mụ yêu quái nhốt trong căn nhà gỗ kia kìa. Con Thiên Nga quắp em trai cô mang tới cho mụ ta. Mụ ta đang nhóm lò, chuẩn bị nướng em trai cô để ăn tối đó!
Cô bé nghe thế muốn phát khóc lên, nhờ Nhím dẫn đường, tìm tới nhà mụ yêu quái. Mụ yêu quái đang sốt ruột nhóm lò. Cậu em trai bị nhốt ở căn buồng nhỏ bên cạnh. Cô bé trèo qua cửa sổ bế em trai ra và cả hai cố sức mà chạy trốn thật nhanh.

Hãy dám tưởng tượng

Khi mọi người thấy tôi ra tranh giải Đại hội thể thao Olympics thế giới, họ nghĩ rằng tôi hẳn phải là một vận động viên điêu luyện, nhưng sự thật không phải thế...

Chia sẻ nỗi đau

Hẳn mỗi chúng ta đều từng nghe các giai thoại về sự khôn ngoan của cá heo, từ cách chúng cứu sống những người sắp chết đuối đến cách chúng tương tác với những trẻ khuyết tật dưới nước.

Giấc mơ hão huyền

Lần đầu tiên tôi gặp cô George, giáo viên của trường trung học Dr. J. p. Lord, trong một căn phòng nhỏ chỉ vừa cho một học sinh và một giáo viên...

Một người anh như thế !

Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.

Trái tim không có tuổi

Chiếc tàu thủy lướt đi, trên boong có rất nhiều người đang tận hưởng kỳ nghỉ thoải mái trên biển kéo dài ba ngày. Ở lối đi phía trước tôi là một người phụ nữ nhỏ bé trong bộ quần áo màu nâu nhạt.

Cội rễ của sự trưởng thành

Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm mà mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết, ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm chúng tôi...

Nguồn động viên

Một số những câu chuyện về sự thành công vĩ đại nhất trong lịch sử đều xuất phát từ một lời động viên và sự tin tưởng của người yêu hay một người bạn đáng tin cậy.

Đừng tưởng mình ghê gớm

Booth Tarkington là nhà văn và nhà soạn kịch nổi tiếng của nước Mỹ thế kỷ 20. Hai cuốn tiểu thuyết “The Magnificent Ambersons” và “Alice Adams” của ông từng được tặng giải thưởng Pulitzer.

Gã hành khất và hai người thầy giáo

Ông giáo Hùng gặp gã hành khất ấy ở một trạm bán xăng. Gã di chuyển bằng cách bò lết với cái chân khoèo và một cánh tay áo lắt lay.