Thiên Nga Đen

Ngày xưa, có hai chị em nhà nọ ở nhà đùa chơi với nhau, trong khi cha mẹ chúng ra đồng làm việc. Người em trai đang chơi ngoài sân. Còn cô chị đã ra khỏi nhà tìm thêm bạn nhỏ tới cùng chơi. Bỗng một con Thiên nga xà xuống, cắp mất người em trai bay đi. Người chị về tới nhà, không tìm thấy em đâu, nháo nhác đi tìm.

Ðang chạy tìm thì người chị gặp một lò nướng bánh. Bánh đang xèo xèo… phát ra tiếng kêu:
– Cô bé ơi, bánh sắp cháy mất rồi! Giúp tôi với!- chiếc lò kêu lên, cầu cứu cô bé
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi!.
Cô bé vừa nói, vừa chạy đi, nhưng chạy được vài bước, nghe tiếng xèo xèo dữ dội, lại quay lại nhấc khay bánh ra khỏi lò, rồi mới chạy tiếp.
Cô bé cố chạy nhanh đi tìm em trai thì thấy cây táo trĩu trịt quả, oằn cả cành xuống
– Cô bé ơi, dừng lại một chút!. Ôi nặng quá bởi các quả táo là con tôi!. Giúp tôi một chút đi!- Cây táo van nài cô bé
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.

Cô bé vừa nói vừa chạy tiếp về phía trước. Nhưng nghe tiếng cây táo thở dài, lại quay lại, hái bớt ít quả táo đặt xuống đất cho cành cây đỡ oằn xuống, rồi mới vội chạy đi.
Cô bé chạy về phía trước thì gặp một dòng sông nhỏ bị một tảng đá chắn mất dòng chảy ở giữa
– Cô bé ơi, dừng một chút, giúp tôi nhích tảng đá chắn dòng chảy ra!- dòng sông nhỏ nài nỉ.
– Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.
Cô bé vừa chạy đi thì nghe tiếng dòng sông khóc hu hu lên, nên quay lại cố sức bẫy hòn đá sang bên cho dòng nước chảy qua, rồi mới lại chạy tiếp.

Cô bé lại chạy đi, chạy mãi vào trong rừng, tìm mọi nơi mà chẳng thấy em trai đâu cả. Mặt trời đã sắp lặn, cô bé lo quá. Bỗng thấy một con Nhím, cô bé bèn hỏi:
– Nhím ơi, anh có nhìn thấy em trai tôi đâu không?
– Cô bé tốt bụng ơi, em trai cô bị mụ yêu quái nhốt trong căn nhà gỗ kia kìa. Con Thiên Nga quắp em trai cô mang tới cho mụ ta. Mụ ta đang nhóm lò, chuẩn bị nướng em trai cô để ăn tối đó!
Cô bé nghe thế muốn phát khóc lên, nhờ Nhím dẫn đường, tìm tới nhà mụ yêu quái. Mụ yêu quái đang sốt ruột nhóm lò. Cậu em trai bị nhốt ở căn buồng nhỏ bên cạnh. Cô bé trèo qua cửa sổ bế em trai ra và cả hai cố sức mà chạy trốn thật nhanh.

Có phải trái đất chuyển động vì bạn?

Cô bé Angela mười một tuổi mắc phải chứng bệnh suy nhược thần kinh. Cô bé không thể đi lại được, và các bác sĩ cũng không hy vọng nhiều vào khả năng phục hồi của cô...

Không việc gì phải lo

Tôi từng sống trong nỗi sợ triền miên. Sợ phải mất đi những gì mình đang có, sợ chẳng bao giờ đạt được những gì mình ao ước...

Bơ gạo của người ăn mày

Tại một xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại rằng hoàng tử của đất nước sẽ đến thăm làng. Những người luôn được coi là dân đen, tầng lớp thấp trong làng đều vui mừng, vì họ tưởng như ngôi làng này đã bị lãng quên rồi.

Cửa sổ vàng

Charles sống cùng bố mẹ trong một trang trại nhỏ. Hằng ngày, cậu bé dậy từ khi Mặt Trời chưa mọc.

Bó hoa hồng tặng mẹ

Anh dừng lại tại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng cho mẹ anh qua đường bưu điện.Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300 km.

Nỗi đau sẽ đi qua và cái đẹp ở lại

Dẫu Henri Matisse trẻ hơn August Renơir gần hai chục tuổi, cả hai họa sĩ vĩ đại này luôn là đôi bạn chân tình và gắn bó với nhau. Khi Renoir bị lâm bệnh và giam mình trong căn nhà hơn 10 năm cuối cùng của mình...

Sợi dây giữ voi

Một người đàn ông đi qua chỗ đàn voi đang đứng. Bất chợt ông dừng lại, ngạc nhiên khi thấy lũ vật to lớn này chỉ bị cầm giữ bởi một sợi dây thừng rất nhỏ buộc phía chân trước.

Khát vọng của nàng Violet

Trong khu vườn nọ, có một bông hoa Violet xinh xắn, luôn tỏa ngát hương thơm. Nàng sống hạnh phúc cùng với những người bạn láng giềng.

Xin cô tha thứ

Mấy năm liền trong năm cấp 2 tôi luôn đứng hạng cuối lớp, nên không muốn học nữa. Tuy nhiên ở cái tuổi đó dù có ở nhà cũng chẳng làm được gì, chỉ tổ lêu lổng , nên cậu mợ tôi cho tôi đến trường như một hình thức “tống khứ” đứa cháu.