Trái tim không có tuổi

Chiếc tàu thủy lướt đi, trên boong có rất nhiều người đang tận hưởng kỳ nghỉ thoải mái trên biển kéo dài ba ngày. Ở lối đi phía trước tôi là một người phụ nữ nhỏ bé trong bộ quần áo màu nâu nhạt. Đôi vai bà hơi khom lại, mái tóc trắng được cắt ngắn quá vai.

Từ loa phóng thanh của con tàu chợt vang lên một giai điệu quen thuộc của bài hát “Hãy bắt đầu điệu nhảy Beguine”. Và bất chợt, một điều thật tuyệt vời diễn ra ngay trước mắt tôi. Người phụ nữ – không để ý rằng có người đang ở phía sau lưng mình – nhanh nhẹn và duyên dáng bước theo tiếng nhạc – toàn thân uyển chuyển, nhịp nhàng.

Khi đến gần cánh cửa dẫn đến toa ăn, bà trở lại vẻ nghiêm nghị và từ tốn bước vào trong.

Những người trẻ tuổi thường nghĩ rằng những người ở vào độ tuổi xế chiều như chúng tôi thì sẽ chẳng còn lãng mạn, chẳng hợp với khiêu vũ hay mộng mơ. Họ đánh giá chúng tôi qua dáng vẻ bề ngoài của tuổi tác, của những nếp nhăn, của những vòng eo to và của mái tóc muối tiêu .

Họ không thấy con người thực đang sống bên trong chúng tôi.

Không ai biết rằng tâm hồn tôi vẫn còn là tâm hồn của một cô gái mảnh mai, lớn lên ở một vùng ngoại ô Boston. Từ sâu thẳm lòng mình, tôi vẫn nghĩ tôi là con gái út trong một gia đình hạnh phúc, có một người mẹ xinh đẹp chăm sóc yêu thương và một người cha luôn luôn vui vẻ ở bên cạnh.

Và tôi vẫn còn là một thiếu nữ lãng mạn khao khát tình yêu, một phụ nữ trẻ mong muốn khẳng định mình trong xã hội – nhưng tôi biết thổ lộ điều này với ai đây?

Chúng tôi cũng như người phụ nữ nọ, vẫn giữ lòng ngân vang tiếng nhạc. Với những vốn sống đã góp nhặt được, bề ngoài chúng tôi trông như những người đã trưởng thành, nhưng bên trong vẫn còn là những đứa trẻ con thích vui đùa, những thiếu nữ e thẹn, những người trẻ tuổi đầy ắp ước mơ. Trong chúng tôi vẫn luôn tồn tại những trải nghiệm cuộc sống, và cả những gì mà chúng tôi luôn muốn vươn tới.

Trong tim chúng tôi vẫn vang vọng những giai điệu rộn ràng của bài hát “Hãy bắt đầu điệu nhảy Beguine”. Và những khi chỉ có một mình, chúng tôi lại khiêu vũ.

Mức độ lớn khôn trong cuộc đời của mỗi người tùy thuộc vào thái độ ứng xử của người ấy đối với người khác: dịu dàng với người trẻ, nồng nàn với người già, thông cảm với người có ý chí phấn đấu và khoan hòa với kẻ yếu và người mạnh. Bởi lẽ, cuộc đời mỗi người đến lúc nào đó sẽ phải lâm vào cảnh ngộ của những con người này.

Hai ăn mày đi dự đám cưới

Vào ngày kết hôn, mẹ hỏi tôi: “Hai người trông giống ăn mày ngồi ở nơi vắng vẻ kia là ai vậy?

Hãy ngỏ lời yêu trước khi quá muộn

Eric là anh chàng mà các cô nàng trong trường trung học đều mơ ước.

Thư gửi bố!

Khi mấy thằng bạn cùng phòng đi chơi hết, con ngồi ở nhà. Con ngồi với bốn bức tường, với chiếc máy vi tính second hand mệt mỏi, với chính sự trống vắng trong lòng của thời mới lớn.

Người mặt sạch và người mặt bẩn, ai sẽ đi rửa mặt?

Một giáo sĩ kiểm tra trí tuệ của người thanh niên, và đưa ra các câu hỏi. Giáo sĩ hỏi người thanh niên: Có hai người đàn ông leo ra khỏi một ống khói, một người khuôn mặt còn sạch sẽ, người kia thì nhem nhuốc đen đúa. Ai sẽ đi rửa mặt?

Quà tặng dành cho trái tim tan vỡ

Đi học về, bé Sussie 6 tuổi thấy mẹ đang bận rộn trong bếp, em lại gần và hỏi: - Con chào mẹ, mẹ đang làm gì đó?

Giấc mơ

Đó là một cuộc chạy đua tại địa phương – cuộc đua mà chúng tôi đã phải tập luyện gian khổ để được tham dự. Vết thương mới nhất ở chân của tôi vẫn chưa kịp lành.

Lời trái tim gửi một người bạn

Tớ nói với cậu điều này nhé, tớ biết cậu không bộc lộ mình, không thể hiện mình, rất muốn giấu mình sau nhưng tiếng cười. Nhưng tớ biết cậu có nhiều tâm sự lắm, nhiều điều phải suy nghĩ lắm.

Vinh quang

Vinh quang không phụ thuộc vào số lần bạn sai lầm, vấp ngã cũng như không phụ thuộc vào chiến công của bạn to lớn như thế nào.

Lòng biết ơn và niềm mơ ước

Một ngày nọ, một gia đình quý tộc giàu có nước Anh đã đưa con về miền quê nghỉ mát. Trong khi nô đùa, tai nạn đã xảy ra: cậu con trai nhỏ của họ sa chân ngã xuống vực nước sâu.