Luật sư trung thực
Một nữ chuyên gia tư vấn bắt đầu tách ra thành lập doanh nghiệp riêng. Là một phụ nữ tỉnh táo và cần mẫn, chẳng mấy chốc bà đã làm doanh nghiệp của mình phát triển đến mức cần tuyển thêm một số luật sư để làm nhân viên tư vấn.
Bà bắt đầu phỏng vấn ứng viên đầu tiên:
– Tôi chắc rằng anh cũng hiểu, trong một môi trường làm việc như thế này, sự chính trực của mỗi cá nhân là cực kỳ quan trọng. Hãy cho tôi biết, anh có phải một luật sư trung thực không?
– Trung thực? – Ứng viên thốt lên. – Hãy để tôi kể cho bà nghe một câu chuyện để chứng minh điều đó. Tôi trung thực đến mức cha tôi cho tôi vay 15 nghìn đôla để theo học trường luật và tôi đã trả sòng phẳng đến từng xu khi tôi tham gia tranh tụng vụ kiện đầu tiên.
– Ấn tượng đấy… – Bà chủ tương lai nhận xét. – Còn vụ kiện đó là về cái gì vậy?
Viên luật sư lúng túng một giây rồi thừa nhận:
– Cha tôi kiện tôi để đòi lại tiền.
Dẻo và bền nhất
– Thầy: Trò nghe đây: sắt thép, đồng…vật liệu nào dẻo dai và bền nhất?
– Quỳnh: Thưa thầy là…Thưa thầy cho 5 phút suy nghĩa ạ. Á! Thưa thầy vật dẻo dai và bền nhất đó là sợi tóc ạ.
– Thầy: Sao! Làm gì có chuyện đó sợi tóc làm sao có thể dẻo hơn sắt thép được?
– Quỳnh: Sao lại ko ạ! Thưa thầy chẳng phải người ta nói nghìn cân treo sợi tóc đó thôi ạ.
Không quen
– Thầy: Em có biết tác giả “truyện Kiều” là ai không?
– Tèo: Dạ, không ạ!
– Thầy: Em có biết Nguyễn Du là ai không?
– Tèo: Dạ, em không quen bạn ấy ạ!