Yêu con, xin cha hãy nói!

Jerry không thể quên ngày mùa đông, ngày mà đứa con trai đầu lòng đã làm anh bất ngờ.

Jeff – con trai anh – chỉ mới lấy bằng lái xe được một năm, từ lúc nó có bằng lái cũng là lúc anh bắt đầu lo lắng. Tình hình ngày càng trầm trọng hơn với những nỗi lo ngày càng tăng.

Một ngày trước khi xảy ra sự việc đáng nhớ, Jeff nói với cha là nó sẽ định đi chơi.

– Nè, lái xe cẩn thận đó! – Jerry cảnh báo con.

Jeff quay lại nhìn cha tỏ vẻ bực dọc và hỏi:

– Sao lúc nào cha cũng nói với con câu đó vậy?

– Cha đã nói gì?

– Thì “lái xe cẩn thận!”, cha không tin tưởng con chút nào.

– Đâu có, con trai, cha đâu có ý nói vậy, – Jerry giải thích – Đó là thói quen cha hay nói với con, thay vì cha nói cha yêu con vậy thôi.

Jeff nói:

– Vậy hả cha, sao cha không nói đại ra là cha yêu con! Cha nói vậy thì con sẽ không hiểu lầm ý cha.

– Nhưng… – Jerry ngập ngừng – Nếu có bạn con ở đây thì sao? Cha mà nói “cha yêu con”, con sẽ thấy mắc cở đó.

Jeff đề nghị:

– Cha ơi, vậy lúc đó thì cha hãy nói lời yêu thương bằng cách để tay lên ngực cha và con cũng sẽ làm như vậy để đáp lại lời yêu thương của cha.

Jerry biết con trai anh muốn anh thể hiện tình yêu một cách “kỳ quái” với thằng bé đây mà. Anh đáp “Ừ, thỏa thuận vậy nha con trai”.

Vài ngày sau, Jeff lại chuẩn bị ra phố, lần này nó đi với bạn, nó hỏi anh:

– Cha ơi, cha cho con mượn chìa khóa xe hen?

Jerry đáp:

– Được chứ, con định đi đâu?

– Xuống phố ạ.

Jerry thảy chìa khóa cho con và do dự một lát anh nói “Chơi vui nha!”. Anh nhanh chóng đặt tay mình lên ngực ra dấu. Jeff cũng làm y như vậy và nói “Dạ, cha yên tâm”.

Jerry nháy mắt với con.

Jeff đi vòng ra sau lưng anh nói nhỏ “Nháy mắt hổng có trong phần thỏa thuận”, nó làm Jerry thoáng chút bối rối.

Jeff bước chân ra cửa và nói “Thưa cha, con đi!” và ngay khi nó đóng cửa, nó quay đầu lại và nháy mắt với anh.

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là “Câu chuyện bát mì”.

Ngôi nhà của cha mẹ tôi

Sống với cha mẹ khi đã bước qua tuổi "băm" là điều làm tôi bực bội và khó chịu hết sức. Xét cho cùng, vào lúc đó, tôi nên có một ngôi nhà riêng thì hơn.

Lá thư của cha

Sáng nay cô giáo Đencati lại chơi, cha tôi nhận thấy tôi đã nói một câu vô lễ với mẹ tôi. Vì thế cha tôi răn tôi bằng lá thơ sau này, đọc rất cảm động.

Một chuyến xe

Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm.

Nơi ngọn gió dừng chân

Trường tôi đang học là trường năng khiếu nghệ thuật. Chúng tôi, những học sinh của trường, ngoài việc học các môn như những bạn trong những ngôi trường bình thường còn học thêm vài môn đặc biệt.

Tấm lòng cô giáo

Chúng tôi đang trong giờ học của cô Virginia Deview, khúc khích cười, thọc mạnh vào nhau và bàn tán về những “tin tức” mới nhất trong ngày, như thuốc chải mí mắt màu tím đặc biệt mà Cindy đang dùng...

Món quà quý giá của bà Goldberg

Hơn 1.800 người Trung Âu gốc Do Thái đà trốn khỏi chế độ Hitler và tìm thấy nơi trú ẩn tại thành phố Thượng Hải - Trung quốc. Cha mẹ tôi và tôi có mặt trong số những người đó.

Mười điều người trẻ dễ lãng phí

Trong hành trình tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.

Bài học từ Hươu cao cổ

Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng; và như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m xuống đất và nằm ngay đơ. Rồi hươu mẹ làm một việc kỳ lạ: đá hươu con cho đến khi nào chú ta chịu đứng dậy mới thôi.