Chim Sơn Ca và Cu Cu

Buổi chiều kia, gặp Sơn Ca, Chèo Bèo hỏi:

– Lâu rồi, sao tôi không nghe tiếng bạn hót?

– Tôi có chuyện buồn, anh ạ.

Sơn Ca là con chim nghệ sĩ, nó hót rất hay. Chèo Bèo là con chim anh hùng, nó từng thắng Quạ. Chèo Bèo, Sơn Ca thân nhau lắm. Vì thế, Chèo Bèo hỏi, Sơn Ca ngậm ngùi kể lể: chiều nọ, lợi dụng vợ chồng chàng kiếm ăn, mụ Cu Cu lẻn đến, tha một quả trứng Sơn Ca đi chén rồi đẻ trộm luôn vào đó. Tức giận, chim Sơn Ca định tìm đập tan trứng Cu Cu. Nhưng ác quá, năm quả trứng giống nhau như đúc, vợ chồng chàng đành chịu uất ức ấp cả con kẻ thù.

Kể lể xong, Sơn Ca hỏi:

– Tôi định kiện vợ chồng Cu Cu lên vua Phượng. Anh nghĩ có nên không?

Chèo Bèo khuyên:

– Không nên kiện anh ạ. Với vua Phượng, chuyện đau lòng của anh đáng kể gì, đời nào vua xem xét đến. Vô phúc anh kiện vua sai Diều, Quạ đến điều tra, khéo anh mất toi lũ con, chuyện vẫn chả đâu vào đâu.

– Thế thì thằng Cu Cu con nó nở ra, tôi xé xác nó.

– Nghe tôi, anh hãy tha cho thằng nhóc vô tội ấy. Lấy danh dự Chèo Bèo, tôi hứa: lần sau, chị sinh nở, tôi sẽ theo dõi trừng trị bất cứ con chim nào, kể cả Đại Bàng, dám đẻ vào ổ anh chị.

Khi năm quả trứng nở, nhìn cặp mắt chồng quắc lên ngắm từng con chim tí xíu, đỏ hỏn, chim Sơn Ca vợ cố nén nỗi đau trong lòng, nghẹn ngào khuyên nhủ chồng:

– Đứa trẻ sơ sinh không tội tình gì… không nên làm ác… Làm điều lành, các con sẽ được hưởng phúc.

Nghe vợ, nhớ cả lời bạn, hơn nữa thật khó phân biệt Sơn Ca với Cu Cu sơ sinh, vì thế lòng Sơn Ca chồng dịu lại.

Lũ chim ngày một lớn lên. Đủ lông đủ cánh, Sơn Ca và Cu Cu lẫn lộn sao được nữa. Bấy giờ, đôi khi Cu Cu chợt thấy ánh mắt bố mẹ buồn nhìn nó. Rồi lũ Sơn Ca biết hót. Khốn khổ Cu Cu chỉ biết “gù gù”.

Buổi sáng ấy, ở đầu cành, chỉ có hai mẹ con, Cu Cu con bàng hoàng nghe mẹ Sơn Ca kể hết sự thật đau lòng:

– Con ạ, dù con là con kẻ thù, chúng ta cũng không nỡ hại con. Nhưng nay con đã trưởng thành, con nên tìm phương trời khác.

Cu Cu buồn bã quay đi.

– Đi rồi nó sẽ quên chúng ta.

Chim Sơn Ca chồng nói với vợ như thế sau ngày Cu Cu rời tổ Sơn Ca.

Ít lâu sau, bỗng Cu Cu con ngày nào bay về. Dù chỉ viếng thăm chốc lát, Cu Cu cũng đủ nói lên lòng biết ơn đối với công lao to lớn, tấm lòng cao thượng của bố mẹ nuôi đã ấp ủ, nuôi dưỡng nó thuở thiếu thời.

Cu Cu vừa từ biệt bố mẹ nuôi bay đi, tiếng hót của Sơn ca chồng cất lên non nỉ, xao xuyến. Chèo Bèo lướt đến hỏi:

– Sao hôm nay anh hót hay thế?

Sơn Ca xúc động đáp:

– Thằng Cu Cu đã về thăm… về thăm chúng tôi!

Con vẹt nghèo

HẰNG NĂM, MỖI KHI MÙA XUÂN VỀ, các giống chim và thú vật lại rủ nhau tới rừng mở hội. Nào Voi, Gấu, Hổ, Lợn Lòi... trổ tài thi khoẻ. Nào Khỉ, Vượn, Sóc... đua nhau leo trèo. Còn các giống chim khác thì thi giọng hát.

Bàn tay thơm

Kem ngon quá, vừa ngọt vừa thơm. Gấu con đã ăn hết cả chiếc kem rồi mà vẫn còn liếm láp quanh miệng mình. Trên miệng hết vị ngọt rồi, nhưng ở bàn tay thì vẫn còn...

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Cặp sừng và đôi chân

Mỗi ngày, Hươu đều tự soi mình dưới nước và tự nhủ: “Với cặp sừng lung linh, mình là con hươu đẹp nhất khu rừng”. Nhưng nó lại chẳng hề thích đôi chân chút nào vì cho rằng chúng trông thật xấu xí.

Có những mùa đông

Có một mùa đông, Bác Hồ sống bên nước Anh. Lúc ấy bác còn trẻ. Bác làm việc cào tuyết trong một trường học để có tiền sinh sống.

Em của Tí Bẩn

NGÀY XƯA, có một cậu bé ăn ở bừa bãi đến nỗi mọi người gọi cậu ta là Tí Bẩn. Cậu vứt sách vở trên sàn nhà, để giày lấm lên bàn học, cậu khoắng ngón tay vào hộp mứt, đổ lọ mực lên cái áo mới. Chưa thấy ai bừa bãi như cậu bao giờ.

Hạt cườm tham ăn

Có một chị chim vành khuyên đẻ được tám trứng, ấp nở ra tám vành khuyên con. Ngày ngày chim mẹ đi kiếm mồi về để nuôi con. Khi chúng mới nở, chim mẹ phải mớm cho từng con một.

Chiếc đèn lồng

Bác đom đóm già ngồi nhìn bầy đom đóm nhỏ tuổi rước đèn lồng làm sáng rực cả con đường. Trông chúng giống như những ngôi sao nhỏ lấp lánh.

Xã tắc quý hơn ngôi báu

Một ngày mùa thu năm Canh Thìn (980), bầu trời Hoa Lư trong vắt. Nắng vàng trải mênh mang trên núi rừng. Hoàng cung Hoa Lư trang nghiêm hôm nay được canh phòng nghiêm ngặt hơn.