Chim Sơn Ca và Cu Cu

Buổi chiều kia, gặp Sơn Ca, Chèo Bèo hỏi:

– Lâu rồi, sao tôi không nghe tiếng bạn hót?

– Tôi có chuyện buồn, anh ạ.

Sơn Ca là con chim nghệ sĩ, nó hót rất hay. Chèo Bèo là con chim anh hùng, nó từng thắng Quạ. Chèo Bèo, Sơn Ca thân nhau lắm. Vì thế, Chèo Bèo hỏi, Sơn Ca ngậm ngùi kể lể: chiều nọ, lợi dụng vợ chồng chàng kiếm ăn, mụ Cu Cu lẻn đến, tha một quả trứng Sơn Ca đi chén rồi đẻ trộm luôn vào đó. Tức giận, chim Sơn Ca định tìm đập tan trứng Cu Cu. Nhưng ác quá, năm quả trứng giống nhau như đúc, vợ chồng chàng đành chịu uất ức ấp cả con kẻ thù.

Kể lể xong, Sơn Ca hỏi:

– Tôi định kiện vợ chồng Cu Cu lên vua Phượng. Anh nghĩ có nên không?

Chèo Bèo khuyên:

– Không nên kiện anh ạ. Với vua Phượng, chuyện đau lòng của anh đáng kể gì, đời nào vua xem xét đến. Vô phúc anh kiện vua sai Diều, Quạ đến điều tra, khéo anh mất toi lũ con, chuyện vẫn chả đâu vào đâu.

– Thế thì thằng Cu Cu con nó nở ra, tôi xé xác nó.

– Nghe tôi, anh hãy tha cho thằng nhóc vô tội ấy. Lấy danh dự Chèo Bèo, tôi hứa: lần sau, chị sinh nở, tôi sẽ theo dõi trừng trị bất cứ con chim nào, kể cả Đại Bàng, dám đẻ vào ổ anh chị.

Khi năm quả trứng nở, nhìn cặp mắt chồng quắc lên ngắm từng con chim tí xíu, đỏ hỏn, chim Sơn Ca vợ cố nén nỗi đau trong lòng, nghẹn ngào khuyên nhủ chồng:

– Đứa trẻ sơ sinh không tội tình gì… không nên làm ác… Làm điều lành, các con sẽ được hưởng phúc.

Nghe vợ, nhớ cả lời bạn, hơn nữa thật khó phân biệt Sơn Ca với Cu Cu sơ sinh, vì thế lòng Sơn Ca chồng dịu lại.

Lũ chim ngày một lớn lên. Đủ lông đủ cánh, Sơn Ca và Cu Cu lẫn lộn sao được nữa. Bấy giờ, đôi khi Cu Cu chợt thấy ánh mắt bố mẹ buồn nhìn nó. Rồi lũ Sơn Ca biết hót. Khốn khổ Cu Cu chỉ biết “gù gù”.

Buổi sáng ấy, ở đầu cành, chỉ có hai mẹ con, Cu Cu con bàng hoàng nghe mẹ Sơn Ca kể hết sự thật đau lòng:

– Con ạ, dù con là con kẻ thù, chúng ta cũng không nỡ hại con. Nhưng nay con đã trưởng thành, con nên tìm phương trời khác.

Cu Cu buồn bã quay đi.

– Đi rồi nó sẽ quên chúng ta.

Chim Sơn Ca chồng nói với vợ như thế sau ngày Cu Cu rời tổ Sơn Ca.

Ít lâu sau, bỗng Cu Cu con ngày nào bay về. Dù chỉ viếng thăm chốc lát, Cu Cu cũng đủ nói lên lòng biết ơn đối với công lao to lớn, tấm lòng cao thượng của bố mẹ nuôi đã ấp ủ, nuôi dưỡng nó thuở thiếu thời.

Cu Cu vừa từ biệt bố mẹ nuôi bay đi, tiếng hót của Sơn ca chồng cất lên non nỉ, xao xuyến. Chèo Bèo lướt đến hỏi:

– Sao hôm nay anh hót hay thế?

Sơn Ca xúc động đáp:

– Thằng Cu Cu đã về thăm… về thăm chúng tôi!

Quà tặng cha

Một bữa, Pa-xcan – khi đó đã là sinh viên – đi đâu khuya về thấy bố vẫn cặm cụi trước bàn làm việc. Anh rón rén lại gần. Ông bố vẫn mải mê với những con số: ông đang phải kiểm tra sổ sách của Sở tài chính mà ông mới được bổ nhiệm phụ trách.

Phong cảnh đền Hùng

Đền Thượng nằm chót vót trên dỉnh núi Nghĩa Cương. Trước đền, những khóm hải đường đâm bông rực đỏ, những cánh bướm nhiều màu sắc bay rập rờn như đang múa quạt xòe hoa trước sân.

Gió lạnh đầu mùa

Buổi sáng hôm nay, mùa đông đột nhiên đến, không báo trước. Vừa mới ngày hôm qua giời hãy còn nắng ấm và hanh, cái nắng về cuối tháng mười làm nứt nẻ đất ruộng và làm giòn khô những chiếc lá rơi.

Trong quán ăn "Ba cá bống"

Bu-ra-ti-nô là một chú bé bằng gỗ. Chú có cái mũi rất dài. Chú người gỗ được bác rùa tốt bụng Toóc-ti-la tặng cho chiếc chìa khóa vàng để mở một kho báu.

Chú thỏ tinh khôn

Trong khu rừng nọ có một chú thỏ, ngày kia khi nó đang thảnh thơi nằm ngủ ở dưới gốc sung. Đột nhiên có quả sung chín từ trên cây rới xuống đánh một cái bốp ngay giữa đầu.

Hai người bạn tốt

Một hôm, Cá Chình đang bơi lội một mình dưới đáy biển thì bỗng nhiên nhìn thấy một bông hoa rất đẹp ở trên một hòn đá phía xa, bông hoa đó có màu tím, màu xanh và cả màu vàng nữa, thật là đặc biệt...

Chú ngã có đau không?

Vào đầu năm 1954, tiết trời đã sang xuân, nhưng ở Việt Bắc vẫn còn rét. Gió bấc thổi mạnh, mưa phùn lâm râm gây nên cái lạnh buốt, Bác vẫn làm việc rất khuya.

Bóp nát quả cam

Giặc Nguyên cho sứ thần sang giả vờ mượn đường để xâm chiếm nước ta. Thấy sứ giặc ngang ngược đủ điều, Trần Quốc Toản vô cùng căm giận.

Nhằm thẳng quân thù mà bắn!

Tháng 8 năm 1964, giặc Mỹ bắt đầu cho máy bay bắn phá gây tội ác ở miền Bắc. Thiếu úy Nguyễn Viết Xuân cùng đồng đội hành quân lên miền tây Quảng Bình bảo vệ vùng trời của Tổ quốc.