Like
Share
Copy link
Một người ở nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên bàn.
Khi lên đến chợ, vào tiệm chọn giày, anh mò vào túi không thấy tấm giấy vẽ mẫu đâu, biết mình để quên ở nhà, anh ta nói với chủ tiệm:
– Tiếc thay tôi để quên cái mẫu đo ở nhà, để tôi chạy về lấy mẫu đến mới mua được.
Xong anh ta vội vàng chạy một hơi về đến nhà lấy cái mẫu chân mình, khi quay lại chợ thì chợ đã tan rồi. Rốt cuộc anh không mua được giày.
Có người hỏi anh:
– Tại sao lúc đó anh không lấy ngay chân của anh mang thử giày, vừa thì mua có tốt không?
Anh ta trả lời:
– Tôi thà tin sự đo mẫu hơn là tin ở đôi chân của mình!
Thật là một trò cười cho thiên hạ!
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
Truyên ngụ ngôn Cáo và Cò
Chú bé chăn cừu và con cáo
Ếch ngồi đáy giếng
Đại Bàng và Con Chim Sẻ
Bọ chét và người đàn ông
Truyện ngụ ngôn Kiến và Voi
Rùa và vịt
Hai người du khách và chiếc ví