Người tiều phu và thần Hermes

Một hôm, người tiều phu ra bờ sông chặt củi. Bỗng anh ta bị tuột tay, làm chiếc rìu rơi tõm xuống sông. Nước sông chảy xiết nên chiếc rìu bị cuốn đi.

Người tiều phu ngồi trên bờ khóc. Tiếng khóc của anh ta làm kinh động đến thần Hermes, vị thần của những người chăn thú trong rừng. Thần Hermes hiện ra, hỏi:
– Sao ngươi lại thảm thiết thương tâm như thế?
Người tiều phu đáp:
– Thưa thần tôn kính, chiếc rìu của con bị rơi xuống sông mất rồi.

Thần Hermes bước xuống sông, một lát sau trở lên, tay cầm một chiết rìu bằng vàng, đưa cho người tiều phu, hỏi:
– Đây có phải là chiếc rìu của nhà người không?
Người tiều phu nhìn chiếc rìu đáp:
– Không phải ạ, chiếc rìu của con khác cơ.
Thần Hermes lại lặn xuống và trở lên với một chiếc rìu bằng bạc trong tay. Ngài hỏi người tiều phu:
– Chiếc rìu này có phải của ngươi không?
Người tiều phu đáp:
– Cũng không phải ạ.
Thần Hermes lại lặn xuống một lần nữa, và vớt lên chiếc rìu bằng sắt của người tiều phu. Người tiều phu nhìn thấy chiết rìu của mình thì mừng rỡ nói:
– Đội ơn thần, đầy mới đúng là chiếc rìu của con!
Thần Hermes thấy người tiều phu tính tình thật thà chất phác, liền tặng cho anh ta chiếc rìu vàng và rìu bạc.

Người tiều phu đem ba chiếc rìu về nhà và đem chuyện kể cho bà con trong thôn. Có một người nghe xong chuyện, bèn quyết định đi thử vận may. Anh ta đi ra bờ sông và ném rìu của mình xuống nước để dòng nước xiết cuốn đi. Rồi anh ta ngồi bên bờ sông khóc lóc ầm ĩ.
Nghe thấy tiếng khóc, thần Hermes đến trước mặt anh ta hỏi:
– Sao ngươi lại khóc?
– Thưa thần! – Anh ta đáp. – Chiếc rìu của con bị rơi xuống sông mất rồi ạ. Xin người giúp con vớt nó lên.
Thần Hermes vớt lên một chiếc rìu vàng, hỏi đó có phải là của anh ta không. Anh ta mừng rỡ đáp:
– Vâng, đúng là chiếc rìu của con đấy ạ!
Thần Hermes nghe vậy, không những không thưởng cho anh ta chiếc rìu bằng vàng đó, mà ngay cả chiếc rìu sắt của anh ta ngài cũng không vớt cho nữa.

Lời bàn:


Thật thà là một đức tính tốt. Một người thật thà sẽ được người khác tin tưởng và tôn trọng.

Con cáo và chùm nho

Một ngày nọ, Cáo ta xuống triền núi và phát hiện ra phía trước có một vườn nho. Dưới tán lá xanh, từng chùm nho căng tròn mọng nước, dưới ánh sáng mặt trời trông lại càng hấp dẫn...

Rùa và vịt

Rùa đi đến đâu cũng cõng ngôi nhà theo trên lưng. Mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng nó cũng không thể ra được khỏi nhà. Người ta bảo rằng thần Jupiter phạt nó như thế, vì nó là kẻ lười biếng lúc nào cũng nằm ở nhà...

Hai người du khách và chiếc ví

Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường thì một người bỗng nhặt được một chiếc ví đầy cứng...

Truyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ

Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua...

Kiến và Ve sầu

Ngày hè đỏ lửa, ve sầu lười biếng nằm duỗi chân dưới tán cây. Thỉnh thoảng ve sầu lại nhấm nháp một giọt mật ong thượng hạng, lim dim hưởng thụ thì bất chợt thấy bác kiến thân thể nhớp nháp mồ hôi hì hục vác một hạt gạo...

Chú bé chăn cừu và con cáo

Một chú bé chăn cừu cho chủ thả cừu gần một khu rừng rậm cách làng không xa lắm. Chăn cừu được ít lâu, chú cảm thấy cuộc đời chăn cừu thực nhàm chán.

Chú chó tham ăn và cái bóng

Trên một con đường của ngôi làng nọ, có một chú chó hung dữ lững thững đi dạo trên đường. Bỗng nhiên, một mùi thơm từ đâu bay tới đánh thức cơn đói cồn cào trong bụng nó...

Bọ chét và người đàn ông

Một con bọ chét cắn một người đàn ông cho đến khi anh ta không thể chịu đựng thêm được nữa. Anh ta tìm khắp người và cuối cùng cũng tóm được nó...

Truyện ngụ ngôn Kiến và Voi

Ngày xưa, trong một khu rừng rậm có một con Voi rất hung dữ. Gặp bất kỳ loài vật nào, Voi cũng dùng đôi ngà ghê gớm của mình húc.