Sống và chết

Có hai ông già Sống và Chết cùng viễn du với nhau. Gặp một con suối trên đường, họ hỏi vị thần ở đó xem có thể uống nước suối được không.

- Cứ uống đi, - Thần trả lời -  Có điều hãy nhớ là, theo phong tục thì phải để ai già hơn uống trước.

- Tất nhiên là tôi già hơn rồi, - ông già tên Sống nói.

- Không, tôi già hơn, - ông già tên Chết bác lại.

- Anh nói sao? - ông Sống bực lên - Sự sống là khởi đầu của mọi khởi đầu. Chỉ có người sống mới có thể chết. Anh tồn tại chỉ là vì có tôi tồn tại mà thôi.

- Không, anh Sống ơi, trước khi anh ra đời, mọi sự đều do thằng Chết này đấy. Mọi sự sống đều xuất hiện từ sự không tồn tại và cuối cùng tất yếu trở về cái không tồn tại.

- Không, anh Chết ơi, anh khẳng định rằng mọi sự khởi đầu đều do anh là không đúng đâu. Thế giới này được Đấng tạo hóa dựng nên từ thực thể vô hình. Anh, sự chết, chỉ là sự xuất hiện khi người đầu tiên trên trái đất chết. Rõ ràng là anh trẻ hơn. 

- Không đâu anh Sống ơi, anh lầm đấy. Đấng tạo hóa đã sáng tạo nên thế giới từ thực thể vô hình. Điều ấy chứng tỏ rằng chính sự chết đã sinh ra sự sống.

Hai người cứ đứng tranh luận mãi với nhau trên bờ suối. Cuối cùng, họ đã yêu cầu Thần Suối phán xử. 

Thần Suối nói:

- Làm sao ta có thể nói về sự chết mà không nhắc đến sự sống đã tồn tại trước nó? Và cũng làm sao ta tách khỏi sự sống ra khỏi sự chết mà mọi cái tồn tại đều không ngừng vận động đến đó. Không ai trong các ông có thể tồn tại thiếu nhau được. Không ai già hơn và không ai trẻ hơn ai cả. Sống và chết là hai mặt của tạo hóa thống nhất. Các ông là những người bạn đồng niên. Đây, mời các ông bầu nước này. Các ông hãy cùng nhau uống một lúc.

Hai ông già uống đã khát và lại đi tiếp. Có thể nói được gì về hai con người này? Họ luôn luôn đi cùng với nhau, không bao giờ xa rời nhau. Không ai trong số họ già hơn và không ai trẻ hơn. Trên đời có nhiều điều bí mật, và đây là một trong những điều bí mật quan trọng nhất.

Hãy dám tưởng tượng

Khi mọi người thấy tôi ra tranh giải Đại hội thể thao Olympics thế giới, họ nghĩ rằng tôi hẳn phải là một vận động viên điêu luyện, nhưng sự thật không phải thế...

20 đô la và một giờ

Bố ơi, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền?

Cái bàn gỗ màu đỏ

Cách đây bốn mươi năm, chồng tôi và tôi hăm hở bước vào một cửa tiệm bán đồ gỗ - quảng cáo rằng họ sẽ giảm giá trong ngày lễ Lao Động.

Giá trị của cuộc sống

Trong một ngôi chùa, bỗng một ngày chú tiểu hỏi sư phụ: Thưa thầy , giá trị cuộc sống của một con người là gì. – Hỏi vậy là do thường ngày chú tiểu thấy mọi người lên chùa đều cầu mong cho cuộc sống có giá trị.

Người hùng của tôi

Vào tuổi thiếu niên, chợt tôi nhận ra mình chẳng có nét nào giống bố cả.

Sự thích nghi

Có một chú ếch được thả vào một cái nồi nước lạnh. Cái nồi nước đó không hề đậy vung và rồi được để lên một cái bếp.

Cảm xúc gọi yêu thương

Khi con gái tôi hãnh diện trao cái bọc nhỏ quấn đầy khăn mền cho tôi, điều duy nhất tôi có thể cảm nhận là sự căng thắng lan dọc theo sống lưng...

Em say nắng anh mất rồi!

Nếu thấy mình đang say nắng một người, hãy cứ vui, vì điều đó chứng tỏ rằng trái tim, vẫn còn biết rung động với thương yêu nhiều lắm.

Cây nhân ái

Tôi là một bà mẹ đơn chiếc, một mình phải nuôi bốn đứa con nhỏ với đồng lương ít ỏi. Tiền bạc đối với tôi khá eo hẹp nhưng tôi chưa bao giờ để các con mình phải sống trong cảnh thiếu thốn.