Sống và chết

Có hai ông già Sống và Chết cùng viễn du với nhau. Gặp một con suối trên đường, họ hỏi vị thần ở đó xem có thể uống nước suối được không.

- Cứ uống đi, - Thần trả lời -  Có điều hãy nhớ là, theo phong tục thì phải để ai già hơn uống trước.

- Tất nhiên là tôi già hơn rồi, - ông già tên Sống nói.

- Không, tôi già hơn, - ông già tên Chết bác lại.

- Anh nói sao? - ông Sống bực lên - Sự sống là khởi đầu của mọi khởi đầu. Chỉ có người sống mới có thể chết. Anh tồn tại chỉ là vì có tôi tồn tại mà thôi.

- Không, anh Sống ơi, trước khi anh ra đời, mọi sự đều do thằng Chết này đấy. Mọi sự sống đều xuất hiện từ sự không tồn tại và cuối cùng tất yếu trở về cái không tồn tại.

- Không, anh Chết ơi, anh khẳng định rằng mọi sự khởi đầu đều do anh là không đúng đâu. Thế giới này được Đấng tạo hóa dựng nên từ thực thể vô hình. Anh, sự chết, chỉ là sự xuất hiện khi người đầu tiên trên trái đất chết. Rõ ràng là anh trẻ hơn. 

- Không đâu anh Sống ơi, anh lầm đấy. Đấng tạo hóa đã sáng tạo nên thế giới từ thực thể vô hình. Điều ấy chứng tỏ rằng chính sự chết đã sinh ra sự sống.

Hai người cứ đứng tranh luận mãi với nhau trên bờ suối. Cuối cùng, họ đã yêu cầu Thần Suối phán xử. 

Thần Suối nói:

- Làm sao ta có thể nói về sự chết mà không nhắc đến sự sống đã tồn tại trước nó? Và cũng làm sao ta tách khỏi sự sống ra khỏi sự chết mà mọi cái tồn tại đều không ngừng vận động đến đó. Không ai trong các ông có thể tồn tại thiếu nhau được. Không ai già hơn và không ai trẻ hơn ai cả. Sống và chết là hai mặt của tạo hóa thống nhất. Các ông là những người bạn đồng niên. Đây, mời các ông bầu nước này. Các ông hãy cùng nhau uống một lúc.

Hai ông già uống đã khát và lại đi tiếp. Có thể nói được gì về hai con người này? Họ luôn luôn đi cùng với nhau, không bao giờ xa rời nhau. Không ai trong số họ già hơn và không ai trẻ hơn. Trên đời có nhiều điều bí mật, và đây là một trong những điều bí mật quan trọng nhất.

Lật đật

Ngày tôi mới chập chững bước đi, chuyện vấp té là một điều không thể tránh khỏi. Mỗi lần vấp té, tôi vẫn thường nằm lì trên sàn nhà, chờ mẹ tới dỗ dành hoặc cho quà mới chịu ngồi dậy.

Viên kim cương

Một doanh nhân mua được viên kim cương khổng lồ ở Nam Phi, kích thước của nó bằng lòng đỏ trứng gà. Người đàn ông rất buồn vì phát hiện ra một vết nứt bên trong viên đá quý này.

Mẹ luôn sống vì người khác

Albert Einstein từng nói: “Một cuộc sống vì một cuộc sống khác mới là một cuộc sống xứng đáng”. Câu nói này hoàn toàn phù hợp để nói về mẹ tôi.

Câu chuyện hoa hồng và cái gai

Một ngày đẹp trời, hoa hồng tình cờ nhìn thấy cái gai ngồi khóc bên cửa sổ. Hoa hồng rất ngạc nhiên, liền hỏi nó: Tại sao bạn lại ngồi khóc?

Gần đây cuộc sống có tốt không?

Đã bao lâu rồi chúng ta chưa nói ra câu này? Dù với bạn bè hay nói với chính mình đều tốt cả!

Chú mèo hạnh phúc

Đùa nghịch với cái đuôi của mình. Biết bao nhiêu lần nó cố vờn bắt cho được cái đuôi, nhưng không sao bắt được. Cuối cùng, mệt mỏi và chán nản, nó thôi không vờn đuôi mình nữa.

Bạn đang lớn…

Dạo còn nhỏ, tôi rất hay làm mất đồ dùng của mình mỗi khi đi chơi hoặc đi học, những vật dụng trẻ con và cũng ít quan trọng. Có thể là chiếc bút máy, là cục tẩy chì hay đôi dép vì tôi hay bỏ dép ra chơi nhảy dây…

Quà tặng cuộc sống #2

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

Xin thầy hãy dạy cho con tôi

(Trích thư của Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng ngôi trường nơi con trai ông theo học.