Thiên đường và Hỏa ngục

Một người cùng đi với con chó trên đường. Anh ta vui thích thưởng ngoạn phong cảnh, rồi bỗng nhiên anh ta ý thức được rằng mình đã chết.

Anh nhớ rằng anh đã chết và con chó đang đi bên cạnh anh đã chết nhiều năm trước đó. Anh ta tự hỏi không biết con đường này sẽ dẫn đưa anh tới đâu.

Sau một lát, anh tới một bức tường đá trắng dường như là cẩm thạch chạy dọc theo con đường. Ở đỉnh một ngọn đồi cao, bức tường được mở ra với một cái cổng tuyệt đẹp hình vòng cung trông như bằng ngọc trai, và con đường dẫn đến cái cổng trông giống như bằng vàng nguyên chất. Anh ta và con chó bước tới cái cổng, và khi đến gần hơn, anh thấy có một người ngồi sau một cái bàn giấy ở một bên.

Khi đã đến khá gần, anh gọi to, “Xin lỗi ông, tôi đang ở đâu?”

Người đàn ông trả lời, “Thưa ông, đây là Thiên Ðàng.”

“Tốt quá! Ông có nước uống không?, Du khách hỏi.

“Có chứ, mời ông bước vào, tôi sẽ cho người mang nước có đá lạnh tới ngay.”

Người đàn ông giơ tay làm hiệu và cái cổng bắt đầu mở ra.

Du khách hỏi trong khi chỉ con chó, “Bạn tôi cũng có thể vào được không?”

“Thưa ông, tôi rât tiếc, ở đây chúng tôi không chấp nhận thú vật nuôi trong nhà.”

Du khách suy nghĩ một lát rồi quay trở lại con đường và tiếp tục đi với con chó.

Sau một thời gian đi khá lâu, tại đỉnh của một ngọn đồi khác, du khách tới một con đường đất dẫn tới cổng của một nông trại, trông như chưa bao giờ đóng kín. Cũng không có hàng rào bao quanh.

Khi đến gần cổng, du khách thấy một người đàn ông ở bên trong, đang đứng tựa gốc cây và đọc sách.

Du khách kêu lên, “”Xin lỗi ông!, ông có nước uống không?”

“Có chứ, có bơm nước ở đàng kia, mời ông vào.”

Du khách chỉ con chó, “Thế còn bạn của tôi thì sao?”

“Ông sẽ thấy có một cái bát, bên cạnh cái bơm nước.”

Họ đi qua cái cổng, và đúng thế, có một cái bơm nước bằng tay kiểu cổ với một cái bát bên cạnh.

Du khách đổ đầy nước vào cái bát, uống một hơi dài rồi cho con chó uống.

Khi cả hai đã hết khát, du khách và con chó trở lại chỗ người đàn ông đang đứng tựa gốc cây.

Du khách hỏi, “Thưa ông nơi này được gọi là gì?”

Ông ấy trả lời, “Ðây là Thiên Ðàng.”

Du khách nói, “Thât là khó hiểu. Người đàn ông ở phía dưới kia cũng nói ở đó là Thiên Ðàng. ”

“À ông muốn nói cái chỗ có con đường bằng vàng và cái cổng bằng ngọc ấy hả ? Không phải đâu. Nơi đó là Hoả Ngục.”

“Ông không tức giận khi thấy họ dùng cái tên như thế sao?”

“Không đâu, chúng tôi sung sướng vì họ gạn lọc dùm chúng tôi những ai bỏ bạn bè thân thuộc của họ ở lại đàng sau.”

Nếu được sống đến hai lần

Ai đó hỏi rằng, nếu được sống hai lần, bạn sẽ làm gì?

Tháng tư cho riêng con thôi

Ngay từ ngày đầu tiên của tháng tư, con đã treo ở status của mình trên Yahoo thật to : “ Tháng tư, có sinh nhật tớ đấy nhé!”

Tình thương không lời

Cha tôi dường như không biết thể hiện tình yêu thương của mình. Cả gia đình tôi sống vui vẻ và thoải mái, tất cả cũng là nhờ mẹ tôi.

Khoác lấy cánh tay tôi

Cách đây nhiều năm, Harry chông tôi trở vê nhà muộn sau một chuyến đi công tác.

Cuộc đời và những vòng tay

Theo bạn, phần quan trọng nhất trên cơ thể con người là gì? Chắc hẳn câu trả lời của mỗi người sẽ không giống nhau. Riêng với tôi, đó chính là vòng tay.

Món quà của tình yêu

Khi cái gói nhỏ xinh xắn nằm gọn trong tay mình, người mẹ vén miếng vải để xem khuôn mặt bé xíu kia ra sao, bỗng cô há hốc vì kinh ngạc...

Lời khen quý báu

Tiệm kinh doanh các sản phẩm từ sữa của cha tôi thường xuyên thuê khoảng mười lăm người làm việc hàng ngày...

Trường học cuối tuần

Một cô bé đứng khóc nức nở gần một lớp học nhỏ vì cô bị đẩy bật ra khi có quá đông người chen chúc. “Cháu không thể vào trường học chủ nhật được!”.

Tô mì của người lạ

Tối hôm đó Sue cãi nhau với mẹ, rồi không mang gì theo cô đùng đùng ra khỏi nhà. Trong lúc đang trên đường, cô mới nhớ ra rằng mình chẳng có đồng bạc nào trong túi, thậm chí không có đủ mấy xu để gọi điện về nhà.