Năm 1953, một thị trấn ở Nhật Bản phát hiện một sự kiện lạ. Người ta thấy từng đàn mèo phát điên, bước đi xiêu vẹo, thân co rúm, cùng đua nhau nhảy xuống nước chết. Không lâu sau, bệnh viện ở thị trấn này cũng tiếp nhận nhiều bệnh nhân có bệnh kì quái như mèo. Ban đầu bệnh nhân cắn chặt răng không nói, mặt đờ đẫn về sau toàn thân tê dại, tinh thần thất thường, cuối cùng phát điên mà chết.
Vì sao mèo tự sát? Vì sao con người thần kinh tự nhiên thất thường? Qua nhiều năm điều tra, các nhà khoa học cuối cùng đã phát hiện bí mật của căn bệnh này.
Các nhân viên y tế sau khi làm hoá nghiệm tóc và nước tiểu của bệnh nhân phát hiện thấy hàm lượng thuỷ ngân trong tóc và nước tiểu cao hơn rất nhiều so với người bình thường. Họ đã giải phẫu thi thể bệnh nhân, phát hiện thấy hàm lượng thuỷ ngân trong gan, thận, não cũng rất cao. Thuỷ ngân tích tụ trong não làm tổn thương thần kinh não, dẫn đến mèo phát điên, còn người thì thần kinh thất thường.
Nhưng thuỷ ngân từ đâu mà đến? Nguyên là có một nhà máy sản xuất dấm nằm trong thị trấn. Trong quá trình sản xuất, nhà máy này đã dùng thuỷ ngân làm chất xúc tác, sau đó thải nước chứa nhiều thuỷ ngân ra eo biển. Vì thuỷ ngân là kim loại nặng rất độc, dưới tác dụng của vi sinh vật và các chất khác trong nước, nó chuyển hoá thành mêtin thuỷ ngân có tính độc càng cao hơn. Khi chất mêtin này xâm nhập vào cơ thể sinh vật thì rất khó bài tiết ra.
Thuỷ ngân trong nước biển trước hết được các loài tảo và vi sinh vật hấp thụ, sau đó tôm, cá con ăn các loài tảo, loài cá lớn lại ăn tôm, cá nhỏ và vi sinh vật, hình thành một chuỗi thức ăn khiến cho thuỷ ngân ngày càng tích luỹ nhiều hơn trong cơ thể cá, khiến cho cá và ốc đều bị nhiễm độc. Con người ăn phải cá và ốc nên mắc loại bệnh kì lạ này.
Từ khoá: Thuỷ ngân; Mêtin thuỷ ngân.