Cậu bé thông minh thành Bagdad

Ngày xưa, ở thành Bagdad có một tên trọc phú. Hắn tuy giàu nhưng rất dốt về khoa học, lại thường tự cho mình là giỏi. Một hôm hắn vẽ một kiểu nhà đặc biệt và bắt những người nô lệ phải xây xong trong vòng một tháng.

Hắn khoe với các bạn của hắn rằng: cả thành phố này không có một biệt thự nào kiên cố như nhà của hắn. Quả đúng như vậy! Cái nhà thì rất kiên cố nhưng không có cửa sổ. Bên trong tối như một hang chuột, suốt ngày đêm phải thắp đèn. Vì thế, chỉ ít lâu ở trong nhà, vợ con hắn bỗng nhiên mắc nhiều chứng bệnh kì lạ. Mắt cứ ngày một kém, da thì xanh lướt như tàu lá, rồi các bệnh ngoài da thi nhau phát triển.

Sợ hãi, tên trọc phú bèn cho mời các thầy thuốc giỏi nhất đến chữa. Dù các thứ thuốc đắt tiền nhưng bệnh vẫn không giảm. Hắn lại đón về các thầy phù thủy vì tưởng các bệnh kia là do ma quỷ gây ra. Nhưng rốt cuộc, các thầy phù thủy đều bất lực, bệnh cứ ngày một nặng và lan từ vợ con sang cả hắn. Hắn liền cho loan báo khắp nơi, ai cứu được bệnh cho gia đình hắn sẽ được trọng thưởng.

Tin ấy tới tai một cậu bé thông minh. Cậu nói với cha cho tới gặp tên trọc phú. Khi tới tòa nhà kì quái ấy, cậu bé hiểu ngay căn bệnh của gia đình hắn, bèn nói với tên trọc phú rằng:

– Bệnh của gia đình ngài do ngài không chịu đón thần mặt trời vào trong nhà.

Sẵn mê tín dị đoan, tên trọc phú tin ngay. Nhưng vì keo kiệt nên hắn chỉ hứa khi khỏi hẳn bệnh mới thưởng cho em bé.

Thế là ngày đêm hắn nghĩ cách để đón thần mặt trời vào nhà. Hắn tìm ra được một kế. Hắn bắt những người nô lệ mang các túi và bị ra ngoài trời hứng nắng rồi buộc túm lại mang vào nhà. Suốt một tháng ròng, bệnh của gia đình hắn chẳng mảy may thuyên giảm. Hắn nổi giận vì mất bao công sức nên cho người đi bắt bằng được cha con cậu bé.

Tới trước mặt hắn, cậu bé không hề run sợ, còn dõng dạc hỏi:

– Tôi bảo ông đón thần mặt trời sao ông lại dám đi bắt thần mặt trời vào trong các túi?

Trước lời nói đanh thép, tên trọc phú đành phải đổi giọng làm lành:

– Vậy cậu bảo tôi làm cách nào?

Cậu bé cười ngặt nghẽo khi nhìn cái mặt thộn của tên nhà giàu. Cậu chỉ vào căn nhà của hắn rồi nói to:

– Cửa sổ, làm thật nhiều cửa sổ, ông nghe rõ chưa? Ánh nắng là một nguồn sáng vô giá. Nó làm cho nhà ở khô ráo, không khí trong lành, làm cho da hồng hào khỏe mạnh. Hãy đưa nguồn sáng đó vào trong các buồng, các phòng, chắc chắn sẽ kiện hiệu.

Quả nhiên, ít lâu sau, mọi người trong nhà hắn đều khỏi bệnh.

Xem thêm