Cô bé quàng khăn đỏ

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ. Vào một ngày kia, mẹ của cô bé quàng khăn đỏ bảo cô đem theo bánh mẹ cô vừa nướng xong để biếu cho bà ngoại. Trước lúc cô bé rời khỏi nhà thì mẹ cô dặn dò rất kĩ rằng:

– Ở con đường vòng qua khu rừng thường có rất nhiều chó sói ở đó, vì thế con hãy đi theo đường thẳng đến nhà bà ngoại để tránh bị những con chó sói kia ăn thịt nhé !

Cô bé ngoan ngoãn vâng lời mẹ, sau đó đem theo giỏ bánh lên đường đến nhà bà ngoại của mình. Khi đi trên đường thì cô bé trông thấy con đường vòng qua khu rừng kia có thật nhiều những loài hoa thơm cùng cỏ lạ, còn có không biết bao nhiêu là bướm có những đôi cánh màu sắc sặc sỡ và rất xinh đẹp nữa.

Khi nhìn thấy hoa xinh cùng bướm đẹp thì cô bé chẳng còn nhớ được những lời dặn trước lúc rời khỏi nhà của mẹ mình nữa. Vì vậy nên cô bé liền tung tăng mà đi vào con đường rừng xinh đẹp kia. Khi đi được một đoạn thì cô bé bắt gặp một bạn Sóc, và Sóc dừng lại mà nhắc nhở cô:

– Này cô bé quàng khăn đỏ, khi nãy chẳng phải mẹ cô đã dặn cô phải đi theo đường thẳng, không nên đi đường vòng qua khu rừng kẻo bị chó sói bắt ăn thịt sao. Thế sao giờ cô lại ở đây? Cô nên nghe lời của mẹ mình đi thì hơn.

Nhưng cô bé quàng khăn đỏ chả thèm quan tâm lời nhắc nhở chân thành của Sóc, cô không muốn nghe, nên chẳng thèm trả lời Sóc nữa. Cô quyết định sẽ không nghe những lời mà mẹ dặn, cô cũng không nghe cả lời nhắc nhở kia của Sóc, cô vẫn cứ tiếp tục đi trên còn đường vòng qua khu rừng.

Rồi cô vừa tung tăng bước đi trên đường lại vừa hái hoa và bắt bướm vô cùng vui vẻ. Khi cô đi đến khoảng giữa của khu rừng thì vô tình bắt gặp chó sói. Chó sói nhìn rất to, nó lập tức tiến đến gần, đứng ngay trước mặt cô bé rồi cất cái giọng ầm ầm của mình lên mà hỏi:

– Cô bé quàng khăn đỏ này, cô tung tăng mà đi đâu đấy?

Nhìn thấy chó sói chắn ngay trước mặt mình thì cô bé vô cùng sợ hãi, tuy nhiên thì cô cũng cố tỏ ra mạnh dạn mà trả lời lại câu hỏi ấy của chó sói:

– Giờ tôi đang sang nhà của bà ngoại, để tặng cho bà ngoại tôi giỏ bánh mẹ tôi mới nướng xong.

Khi nghe cô bé trả lời rằng đang trên đường sang nhà bà ngoại để tặng bánh thì trong bụng nó thầm nghĩ: “À, thế hóa ra là con bé này còn có cả bà ngoại cơ đấy, vậy thì ta phải tính sao để mà ăn thịt được cả hai bà cháu nhà nó mới bõ công”. Trong bụng nghĩ vậy nên nó lập tức hỏi lại cô bé rằng:

– Này, nhà bà ngoại của cô ở nơi nào thế? Còn cách xa nơi này không vậy?

Cô bé quàng khăn đỏ chẳng nghi ngờ gì mà đáp lại ngay:

– Nhà của bà ngoại thì ở tít bên kia của khu rừng này cơ. Chính là cái ngôi nhà có ống khói rất cao đấy, đến đó thì chỉ cần đẩy nhẹ cửa là vào được ngay.

Nghe xong thì chó sói chẳng vội mà ăn thịt của cô bé nữa, mà nó lập tức chạy thẳng tới ngôi nhà của bà ngoại mà cô bé nhắc tới. Vì biết được vào nhà của bà cụ này rất dễ dàng nên nó nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau đó thì vồ lấy bà cụ rồi nuốt chửng luôn. Khi nó đã nuốt bà ngoại của cô bé quàng khăn đỏ vào trong bụng thì nó liền leo lên trên giường, còn đắp chăn thật kín để giả làm bà ngoại vẫn đang bị ốm của cô bé.

Bởi vì lúc ở trong rừng chó sói không ăn thịt ngay cô bé nên sau một hồi hái hoa bắt bướm vui vẻ thì cô bé cũng tới được nhà của bà ngoại mình. Lúc vào nhà thì cô bé trông thấy trên giường là chó sói đang nằm, còn đắp chăn kín mít nữa, nhưng cô lại cứ tưởng là bà ngoại của mình đang ốm, nên cô bé mới hỏi bà:

– Bà yêu dấu của cháu! Bà ốm như vậy lâu chưa?

Chó sói không hề mở miệng đáp lại câu hỏi của cô bé, nó vẫn cố chui trong chăn rồi giả vờ mà rên lên hừ hừ.

– Bà yêu dấu ơi, mẹ của cháu đã nướng bánh mới rồi bảo cháu mang sang biếu cho bà đấy!

– Thế hả? Bà vui lắm, cảm ơn cả hai mẹ con nhé. Cháu ngoan, hãy lại đây với bà tí nào.

Nghe bà gọi thì cô bé quàng khăn đỏ cũng lập tức chạy tới bên cạnh giường của bà đang nằm, nhưng thấy hơi lạ nên cô bé mới hỏi:

– Bà yêu dấu ơi, tại sao hôm nay cháu nhìn thấy tai của bà dài thế ạ?

Con sói cũng lên tiếng trả lời cô bé:

– Tai của bà dài như thế là để có thể nghe cháu nói rõ ràng hơn đấy mà!

– Bà yêu dấu ơi, tại sao hôm nay mắt của bà lại to và đen vậy ạ?

– Mắt của bà to là để bà có thể nhìn đứa cháu gái vô cùng xinh đẹp này của bà rõ ràng hơn đấy mà!

Nhưng cô bé vẫn cảm thấy bà mình hôm nay có quá nhiều điểm lạ lẫm, vì vậy nên lại hỏi bà tiếp:

– Bà yêu dấu ơi, vậy thì sao hôm nay nhìn mồm của bà lại to vậy ạ?

– Mồm của bà to là để cho bà có thể ăn thịt của cháu được ngon lành hơn.

Nói đoạn, chó sói liền chồm dậy và vồ gọn cô bé quàng khăn đỏ chuẩn bị nuốt chửng. May mà đúng vào lúc ấy lại có một bác thợ săn đang đi ngang qua nơi này, tiện trong tay còn đang cầm chiếc búa sắc nên bác phang ngay vào giữa đầu con sói một nhát mạnh như trời giáng. Vì trúng phải đòn hiểm nên con chó sói ấy lập tức lăn ra chết tươi.

Vì biết được chó sói vừa mới ăn thịt người bà ngoại nên bác thợ săn liền lấy một con dao sắc ở trong bếp mà mổ bụng của sói ra, vừa kịp để mà cứu sống được bà ngoại của cô bé. Thật may mắn là hai bà cháu đều thoát được nạn này. Và cũng từ ngày ấy trở đi thì cô bé quàng khăn đỏ chẳng bao giờ dám làm trái những lời mà mẹ cô bé dặn nữa cả...

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Xưa kia, ở một bờ biển rất rộng lớn nọ, có một ông lão làm nghề đánh cá cùng chung sống với người vợ của mình. Hai vợ chồng già sống trong túp lều rách nát, tồi tàn...

Hoàng tử hạnh phúc

Cao cao phía trên thành phố, trên một cái cột ngay quảng trường sừng sững bức tượng của Hoàng tử Hạnh Phúc. Khắp người Hoàng tử được thếp bằng những lá vàng mười, đôi mắt là hai viên xa phia rực sáng...

Chú mèo đi hia

Một bác thợ xay có ba người con trai, gia tài của bác cũng có ba thứ: một cối xay gió, một con lừa và một con mèo. Các con bác xay bột, lừa đi lấy ngũ cốc về xay và chở bột đi, còn mèo thì bắt chuột...

Chú thợ may nhỏ thó can đảm

Vào một buổi sáng mùa hè đẹp trời, một chú thợ may bé nhỏ ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, trong lòng có vẻ khoan khoái lắm...

Alibaba và bốn mươi tên cướp

Một ngày nọ, khi đang đốn củi trong rừng, Ali Baba trèo lên một thân cây để chặt một cành cao. Đột nhiên anh ngừng đốn vì nghe có tiếng vó ngựa. Một nhóm người đang cưỡi ngựa đến. Trông họ có vẻ dữ dằn và giống những tên cướp...

Bầy Chim Thiên Nga

Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Li-dơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực và gươm bên mình...

Con gà trống chân chì

Con gà trống ấy có đôi chân chì, lông ở cánh đen mượt như nhung, lông ở ngực vàng thắm, cái mào trên đầu thì đỏ chói, vắt qua vắt lại. Tiếng nó hay ồ ồ, vang rất xa. Nó sống với bà già cô đơn trong một túp lều nát...

Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn

Hồi ấy đang giữa mùa đông, hoa tuyết như những lông chim bay khắp bầu trời, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ...

Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê cái già sinh được bảy chú dê con. Mẹ nào mà chả thương con, dê mẹ thương yêu đàn con của mình lắm. Một ngày kia, dê mẹ vào rừng kiếm thức ăn...