Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.

Vợ chồng nhà Sói mấy hôm nay mất ngủ vì Sói chồng đau răng. Lợi Sói sưng vù, không ăn uống gì được, suốt ngày há miệng rên hừ hừ. Đau quá, giữa đêm khuya Sói vợ mời bác sĩ Gõ Kiến đến chữa bệnh.

Không quản đêm tối, trời lạnh, bác sĩ Gõ Kiến đến ngay. Bác sĩ Gõ Kiến kiên trì khêu từng miếng thịt nhỏ xíu giắt sâu trong răng Sói chồng. Từ miệng Sói chồng, phả ra mùi hôi nồng nặc. Bác sĩ Gõ Kiến bôi thuốc vào chân răng Sói, thuốc ngấm đến đâu, cơn đau dịu đến đấy.

Sói chồng ngậm được miệng, hết đau, không rên hừ hừ nữa. Sói chồng nháy mắt cho Sói vợ, lập tức cửa hang đóng sập. Sói chồng cất giọng ồm ồm:

– Ngươi đã chữa cho ta khỏi bệnh, tốt lắm! Phần thưởng của ta là mi được làm bữa ăn lót dạ cho ta. Ba hôm nay ta không ăn gì rồi. Ngươi bằng lòng chứ!

– Rất bằng lòng!

– Ờ được, nhưng sao ngươi cứ nhìn ta trừng trừng thế, không sợ à?

– Không sợ, nhưng chỉ lo thôi! Nhìn vào mắt ông, biết ngay ông đang mắc bệnh hiểm nghèo, nguy hiểm đến tính mạng đấy!

Sói chồng sợ xanh mặt:

– Nguy hiểm đến tính mạng? Ngươi không đùa chứ?

– Ta không biết đùa?

Sói chồng sụp xuống chân bác sĩ Gõ Kiến, van lơn:

– Ồ, bác sĩ Gõ Kiến đáng kính, bác sĩ không biết đùa nhưng tôi lại thích đùa. Tôi nói đùa bác sĩ một chút cho vui đấy thôi chứ không có bữa ăn lót dạ nào đâu. Bác sĩ lại chữa bệnh cho tôi chứ? Vợ của ta đâu, mau mở cửa ra cho thoáng để bác sĩ khám bệnh cho ta nào

– Bệnh của ngươi nguy hiểm lắm, không có thuốc nào chữa được, ta cũng dành bó tay. Đó là bệnh tráo trở, độc ác, đang ở thời kì phát bệnh nặng.

Nói đoạn bác sĩ bay thẳng. Vợ chồng nhà Sói tức giận sùi bọt mép, mắt trợn ngược nằm vật ra giường. Căn bệnh độc ác, nham hiểm đang lên cơn hành hạ vợ chồng nhà Sói.

Ai ngoan sẽ được thưởng

Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ ùa ra đón Bác. Em nào cũng muốn đến thật gần Bác để nhìn Bác cho rõ. Có em cứ đi giật lùi phía trước Bác để luôn luôn được nhìn thấy Bác.

Cả nhà đều làm việc

Cả nhà ai cũng làm việc. Này nhé, anh Trâu to lớn theo bố đi cày. Chị Đòn Gánh dẻo dai thì giúp mẹ gánh mạ ra đồng. Đến ông MặtTrời cũng làm việc. 

Thầy và trò

Năm nọ, cậu học trò dốt nhất lớp đến chúc Tết thầy. Ông đồ quá ngạc nhiên vì trò này luôn chậm chạp nhất lớp lại đến chúc Tết thầy sớm nhất.

Bàn chân ông nội

Cu Sún nhìn hai bàn chân ông nội ngâm trong chậu nước ấm pha muối, nó ngạc nhiên quá đi mất. Tại sao bàn chân ông nội lại dài và to thế kia nhỉ?

Ra đi từ bến Nhà Rồng

Mười lăm tuổi, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đã sớm biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của nhân dân. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đánh đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào.

Cô Chấm

Chấm không phải là cô con gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.

Bình nước và con cá vàng

I-ren Giô-li-ô Quy-ri sinh ra trong một gia đình khoa học. Mẹ bà là Ma-ri Quy-ri hai lần được Giải thưởng Nô-ben (1903, 1911). Bố của bà là Pi-e Quy-ri, được Giải thưởng Nô-ben năm 1903 cùng với vợ.

Sáo, Sẻ và Chích Bông

Từ thuở xa xưa, Sáo, Sẻ và Chích Bông cùng sống chung với nhau trong một khu vườn. Ba loài chim này thường cùng nhau đi, cùng đến và cùng làm ăn sinh sống với nhau.

Cảm ơn anh hà mã

Dê rủ cún vào rừng chơi, khi quay về thì bị lạc đường.