Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.

Vợ chồng nhà Sói mấy hôm nay mất ngủ vì Sói chồng đau răng. Lợi Sói sưng vù, không ăn uống gì được, suốt ngày há miệng rên hừ hừ. Đau quá, giữa đêm khuya Sói vợ mời bác sĩ Gõ Kiến đến chữa bệnh.

Không quản đêm tối, trời lạnh, bác sĩ Gõ Kiến đến ngay. Bác sĩ Gõ Kiến kiên trì khêu từng miếng thịt nhỏ xíu giắt sâu trong răng Sói chồng. Từ miệng Sói chồng, phả ra mùi hôi nồng nặc. Bác sĩ Gõ Kiến bôi thuốc vào chân răng Sói, thuốc ngấm đến đâu, cơn đau dịu đến đấy.

Sói chồng ngậm được miệng, hết đau, không rên hừ hừ nữa. Sói chồng nháy mắt cho Sói vợ, lập tức cửa hang đóng sập. Sói chồng cất giọng ồm ồm:

– Ngươi đã chữa cho ta khỏi bệnh, tốt lắm! Phần thưởng của ta là mi được làm bữa ăn lót dạ cho ta. Ba hôm nay ta không ăn gì rồi. Ngươi bằng lòng chứ!

– Rất bằng lòng!

– Ờ được, nhưng sao ngươi cứ nhìn ta trừng trừng thế, không sợ à?

– Không sợ, nhưng chỉ lo thôi! Nhìn vào mắt ông, biết ngay ông đang mắc bệnh hiểm nghèo, nguy hiểm đến tính mạng đấy!

Sói chồng sợ xanh mặt:

– Nguy hiểm đến tính mạng? Ngươi không đùa chứ?

– Ta không biết đùa?

Sói chồng sụp xuống chân bác sĩ Gõ Kiến, van lơn:

– Ồ, bác sĩ Gõ Kiến đáng kính, bác sĩ không biết đùa nhưng tôi lại thích đùa. Tôi nói đùa bác sĩ một chút cho vui đấy thôi chứ không có bữa ăn lót dạ nào đâu. Bác sĩ lại chữa bệnh cho tôi chứ? Vợ của ta đâu, mau mở cửa ra cho thoáng để bác sĩ khám bệnh cho ta nào

– Bệnh của ngươi nguy hiểm lắm, không có thuốc nào chữa được, ta cũng dành bó tay. Đó là bệnh tráo trở, độc ác, đang ở thời kì phát bệnh nặng.

Nói đoạn bác sĩ bay thẳng. Vợ chồng nhà Sói tức giận sùi bọt mép, mắt trợn ngược nằm vật ra giường. Căn bệnh độc ác, nham hiểm đang lên cơn hành hạ vợ chồng nhà Sói.

Người cha của hơn 8000 đứa trẻ

Nằm chơi vơi giữa Ấn Độ Dương, Ma-đa-ga-xca là vùng đất khắc nghiệt nhất châu Phi, quanh năm hứng chịu những trận bão từ ngoài khơi đổ bộ vào.

Phép tính chia

Hương có hai chị em. Hương lên tám, là chị. Còn cậu em tên là Dũng, lên sáu. Bố Hương làm ở một viện khoa học. Còn mẹ Hương là giáo viên mẫu giáo...

Ba chú dê con

Một buổi chiều nắng gắt. Trên sườn đồi vắng vẻ, ba chú dê con rủ nhau đi ăn cỏ. Chúng chạy nhảy vui đùa, chẳng sợ gì ánh nắng tháng năm gay gắt thiêu đốt.

Con vẹt nghèo

HẰNG NĂM, MỖI KHI MÙA XUÂN VỀ, các giống chim và thú vật lại rủ nhau tới rừng mở hội. Nào Voi, Gấu, Hổ, Lợn Lòi... trổ tài thi khoẻ. Nào Khỉ, Vượn, Sóc... đua nhau leo trèo. Còn các giống chim khác thì thi giọng hát.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Mùa hè giầy đi đâu?

Đầu mùa hè các đồ vật chơi trò trốn tìm. Viên Bi trốn kĩ đến nỗi trời tối mà không ai tìm được Bi cả. Viết Chì vẽ một cây Đèn Pin để đi tìm Bi. Đèn soi vào góc bàn, hộc tủ, túi áo, xó nhà và soi cả trong kẹt cửa nữa...

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.

Võ sĩ bọ ngựa

Một ngày thu, mẹ Bọ Ngựa đưa con tới một bụi hoa hồng. Bà chọn một cành hồng còn sót nhiều lá tươi nhất và bảo: Con hãy ở lại trong cành cây này. Đói thì đã có lá tươi để ăn...

Con lợn nhỏ khôn ngoan

Ngày xưa có một con lợn nhỏ sống trong rừng rậm. Một hôm trời rét căm căm, có lão chó sói tìm đến hang, cất tiếng gọi: Chú lợn ơi! Chú cho ta vào nhà chú ngồi một tí cho đỡ lạnh.