Bản Sonate ánh trăng

Beethoven là nhạc sĩ thiên tài người Đức, ông đã sáng tác ra rất nhiều bản nhạc bất hủ. Trong số đó, có một bản sonate dành cho đàn piano vô cùng nổi tiếng tên là Bản sonate Ánh Trăng. Tương truyền, bản nhạc này được sáng tác trong bối cảnh như sau:

Một mùa thu nọ, trong một chuyến lưu diễn qua nhiều thành phố, Beethoven có đi ngang qua một thị trấn nhỏ bên bờ sông Rhine. Một buổi tối, khi ông đang đi dạo trên con đường yên tĩnh thì bỗng nghe thấy tiếng đàn piano êm ái phát ra từ một ngôi nhà lá nhỏ, bản nhạc đó chính là một trong những sáng tác của ông. Beethoven liền đi về phía căn nhà lá nhỏ, tiếng đàn piano bỗng nhiên dừng lại, trong nhà vọng ra tiếng nói chuyện. Một cô gái cất tiếng nói:

- Bản nhạc này mới hay làm sao! Em chỉ cần nghe người khác chơi vài lần là đã nhớ hết rồi. Nếu được nghe chính ngài Beethoven chơi bản nhạc này, dù chỉ một lần thôi thì tuyệt biết mấy!

Giọng một người đàn ông cất lên:

- Đúng vậy, nhưng mà vé đi xem biểu diễn hòa nhạc đắt quá, trong khi nhà ta lại quá nghèo…

Cô gái nói:

- Anh đừng buồn, em chỉ thuận miệng nói thế thôi. 

Nghe đến đây, Beethoven mạnh dạn đẩy cửa, nhẹ nhàng bước vào nhà. Trong nhà chỉ có một cây nến nhỏ. Dưới ánh nến leo lét, một người đàn ông đang ngồi khâu giày. Bên cạnh cửa sổ có một cây đàn dương cầm cũ kĩ, một cô gái khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi đang ngồi trước phím đàn, khuôn mặt cô thật thanh tú, chỉ có điều đôi mắt lại bị mù. Người đàn ông đang khâu giày nhìn thấy người lạ bước vào, liền đứng lên hỏi:

- Thưa ngài, ngài là ai vậy? Ngài tìm nhầm nhà chăng?

Beethoven trả lời:

- Không, tôi đến đây để chơi đàn cho cô gái này nghe.

Cô gái liền đứng dậy, nhường chỗ cho ông. Beethoven ngồi xuống, chơi bản nhạc mà cô gái mù vừa chơi xong.

Cô gái mù chăm chú lắng nghe, hết bản nhạc, cô cảm động nói:

- Ngài chơi đàn mới giỏi làm sao! Cảm xúc thật sâu lắng! Ngài, ngài chính là Beethoven có phải không?

Beethoven không trả lời, chỉ hỏi lại cô gái:

- Cô có thích không? Ta sẽ đàn cho cô nghe một bản nhạc nữa nhé.

Bỗng nhiên, một cơn gió thổi tắt ngọn nến, ánh trăng ùa vào căn phòng nhỏ, căn nhà lá dường như được phủ một lớp màn màu bạc, thật là thanh tịnh và đẹp đẽ vô cùng. Beethoven nhìn hai anh em cô gái mù đứng bên cạnh mình, nhìn ánh trăng thanh khiết và bắt đầu chơi đàn. Người thợ khâu giày yên lặng đứng nghe, hình như anh ta nhìn thấy biển cả, mặt trăng đang nhô lên từ phía chân trời. Trên những con sóng trong vắt chốc lát tràn ngập ánh trăng bạc.

Trăng càng ngày càng lên cao, xuyên qua từng đám mây bồng bềnh. Bỗng nhiên, mặt biển nổi gió to, sóng cuộn dữ dội, những bọt sóng được ánh trăng chiếu sáng giống hệt những bông hoa tuyết, từng bông, từng bông xô vào bờ cát… Người thợ khâu giày nhìn em gái mình, ánh trăng đang chiếu vào khuôn mặt điềm tĩnh của cô, vào đôi mắt đang mở to của cô. Hình như cô cũng đang nhìn thấy khung cảnh mà mình chưa bao giờ được thấy, biển cả dậy sóng dưới ánh trăng bạc. Hai anh em bị tiếng đàn làm cho mê mẩn. Đến khi định thần lại thì Beethoven đã rời khỏi đó từ lúc nào.

Sau đó, Beethoven ghi lại bản nhạc mà ông đã chơi trong ngôi nhà lá và đặt tên cho nó là Bản sonate Ánh Trăng.

 

Trò chuyện cùng bé

Beethoven là một nhạc sĩ thiên tài, Bản sonate Ánh Trăng chính là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Các bạn nhỏ đã bao giờ nghe bản nhạc này chưa? Hôm nay, chúng mình hãy mở máy nghe nhạc và cùng thưởng thức bản sonate này nhé.

Ngày như thế nào là đẹp?

Châu chấu nhảy lên gò, chìa cái lưng màu xanh ra phơi nắng. Nó búng chân tanh tách, cọ giũa đôi càng: Một ngày tuyệt đẹp!

Cái hố bên đường

Có một bầy thú nhỏ sống cùng nhau trong khu rừng nọ. Ngày ngày chúng thường đi trên một con đường nhỏ rồi băng qua một ngã tư có chốt đèn giao thông để tới trường.

Mũi Lao Xanh trong đầm nước

Dưới gốc cây sen già trong đầm nước, Búp Sen đội bùn nhú lên. Nước sóng sánh tẩy sạch bùn nhơ để lộ một ngó sen trắng muốt. Làn mưa rào đầu hạ rắc lộp độp trên mặt đầm khiến búp nụ nôn nao.

Thật phiền khi phải trông em

Một buổi sáng đẹp trời, Chuột túi mẹ chuẩn bị sang phía rừng bên kia để hái những quả mâm xôi cho món tráng miệng tối nay.

Học như cuốc kêu mùa hè

Ngày xưa, Chích Chòe và Cuốc cùng học một lớp. Chích chòe tuy nhỏ nhưng ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành nên được cô giáo yêu, các bạn mến, bố mẹ thương.

Người mạnh nhất hành tinh

Va-len-tin Di-cun là đứa trẻ sinh thiếu tháng, cân nặng chỉ hơn 1 ki-lô-gam và có nguy cơ chết yểu. Ý chí của người mẹ đã cứu sông cậu bé. Năm 3 tuổi, Va-len-tin mồ côi cả cha lẫn mẹ.

Những cậu bé đầu trọc

Gia-sếch được phân vào lớp tôi hồi tháng mười. Hôm đầu đến lớp, nó nhìn quanh lớp một lượt để tìm một chỗ chưa có ai ngồi.

Bác rất thương loài vật

Lúc ở chiến khu, Bác Hồ nuôi một con chó, một con mèo và một con khỉ. Thông thường thì ba loài đó vốn chẳng ưa nhau. Không biết Bác dạy thế nào mà chúng lại quấn quýt nhau, thường đùa giỡn, không trêu chọc nhau bao giờ.

Đôi guốc bỏ quên

Sáng nay cu Việt kêu mệt. Mẹ sờ trán con. Ừ, quả thực đầu Việt có hâm hấp nóng. Mẹ nói với bố đi ngang qua trường xin phép cho cu Việt nghỉ học ngày hôm nay. Đắp chăn cẩn thận và dặn dò con xong, bố mẹ sửa soạn đi làm.