Bé Xà Bông đi đâu mất rồi?

Khỉ con ngày nào cũng leo trèo nghịch ngợm, hết sờ chỗ này lại mó chỗ kia nên mặt mũi tay chân đều lấm lem hết cả. Một hôm, Khỉ mẹ tặng cho Khỉ con một cục xà bông trong suốt rất đáng yêu. Khỉ con rất thích và gọi đó là Bé xà bông. Từ ngày đó, lúc nào Bé xà bông cũng nhắc nhở Khỉ con:

- Mặt của bạn bị bẩn rồi kìa, giống y như Mèo mướp ý, mau đi rửa mặt đi!

- Tay của bạn dính đầy đất kia kìa, giống như búp bê đất sét, mau rửa tay đi!

Bé xà bông đã trở thành một người bạn thân của Khỉ con! Một buổi sáng nọ, Khỉ con đang rửa tay bằng xà bông thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng gọi của Sóc con:

- Mau lên, mau lên, Khỉ con, chúng mình cùng tham gia Đội viên rừng xanh đi!

Khỉ con nghe thấy thế liền buông xà bông ra và nhảy phắt ra ngoài cửa sổ. Khỉ con và các bạn đã có một ngày chơi đùa rất vui vẻ. Nhưng nó đâu có biết, lúc này, Bé xà bông bị nó vứt trong chậu nước đang khóc nhè:

- Đừng để tôi ngâm mình trong nước thế này!

Nhưng làm sao mà Khỉ con nghe thấy được? Bé xà bông nhỏ dần, nhỏ dần và cuối cùng thì biến mất.

- Bé xà bông, mau ra đây nào! - về đến nhà, Khỉ con đã chạy khắp nơi gọi bạn.

Thế nhưng, nó không thấy bóng dáng Bé xà bông đâu cả. Khỉ con nhìn chậu nước nổi đầy bong bóng xà phòng thì hiểu ra mọi chuyện, nó vô cùng buồn bã.

 

Trò chuyện cùng bé

Các bạn nhỏ có biết Bé xà bông đi đâu không? Rất nhiều đồ vật sẽ từ từ tan biến khi bị cho vào nước. Chính vì thế, chúng ta không được vứt đồ đạc lung tung, sau khi dùng xong phải để lại vào chỗ cũ, nếu không, lần sau cần dùng sẽ không tìm thấy đâu!

Cuộc phiêu lưu của bồ công anh

Kìa một cụm hoa Bồ Công Anh đang im lìm buồn bã. Những cánh hoa nhỏ li ti sắp rời thân mẹ, bay xa bay xa...

Ai ngoan sẽ được thưởng

Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ ùa ra đón Bác. Em nào cũng muốn đến thật gần Bác để nhìn Bác cho rõ. Có em cứ đi giật lùi phía trước Bác để luôn luôn được nhìn thấy Bác.

Ếch mẹ may quần áo

Ếch mẹ ngồi bên bờ ao khóc thút thít, thì ra là những đứa con nhỏ của nó đã bị dòng nước cuốn đi mất rồi. Cóc mẹ nhìn thấy thế mới nói: Cô Ếch à, đừng khóc nữa, phải giữ gìn sức khỏe của mình nữa đấy...

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.

Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con gởi đến bác Gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun dế ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau...

Bóp nát quả cam

Giặc Nguyên cho sứ thần sang giả vờ mượn đường để xâm chiếm nước ta. Thấy sứ giặc ngang ngược đủ điều, Trần Quốc Toản vô cùng căm giận.

Hàng xóm của Gấu Con

Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này...

Đàn kiến con ngoan quá

Bà kiến đã già, một mình ở trong cái tổ nhỏ dưới mô đất, vừa chật hẹp, vừa ẩm ướt. Mấy hôm nay, bà đau ốm cứ rên hừ hừ...

Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.