Bé Xà Bông đi đâu mất rồi?

Khỉ con ngày nào cũng leo trèo nghịch ngợm, hết sờ chỗ này lại mó chỗ kia nên mặt mũi tay chân đều lấm lem hết cả. Một hôm, Khỉ mẹ tặng cho Khỉ con một cục xà bông trong suốt rất đáng yêu. Khỉ con rất thích và gọi đó là Bé xà bông. Từ ngày đó, lúc nào Bé xà bông cũng nhắc nhở Khỉ con:

- Mặt của bạn bị bẩn rồi kìa, giống y như Mèo mướp ý, mau đi rửa mặt đi!

- Tay của bạn dính đầy đất kia kìa, giống như búp bê đất sét, mau rửa tay đi!

Bé xà bông đã trở thành một người bạn thân của Khỉ con! Một buổi sáng nọ, Khỉ con đang rửa tay bằng xà bông thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng gọi của Sóc con:

- Mau lên, mau lên, Khỉ con, chúng mình cùng tham gia Đội viên rừng xanh đi!

Khỉ con nghe thấy thế liền buông xà bông ra và nhảy phắt ra ngoài cửa sổ. Khỉ con và các bạn đã có một ngày chơi đùa rất vui vẻ. Nhưng nó đâu có biết, lúc này, Bé xà bông bị nó vứt trong chậu nước đang khóc nhè:

- Đừng để tôi ngâm mình trong nước thế này!

Nhưng làm sao mà Khỉ con nghe thấy được? Bé xà bông nhỏ dần, nhỏ dần và cuối cùng thì biến mất.

- Bé xà bông, mau ra đây nào! - về đến nhà, Khỉ con đã chạy khắp nơi gọi bạn.

Thế nhưng, nó không thấy bóng dáng Bé xà bông đâu cả. Khỉ con nhìn chậu nước nổi đầy bong bóng xà phòng thì hiểu ra mọi chuyện, nó vô cùng buồn bã.

 

Trò chuyện cùng bé

Các bạn nhỏ có biết Bé xà bông đi đâu không? Rất nhiều đồ vật sẽ từ từ tan biến khi bị cho vào nước. Chính vì thế, chúng ta không được vứt đồ đạc lung tung, sau khi dùng xong phải để lại vào chỗ cũ, nếu không, lần sau cần dùng sẽ không tìm thấy đâu!

Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.

Nin Hơ-gớc-xơn tí hon và lũ sóc

Hôm ấy, chủ trang trại nọ bắt được một con sóc cái trong rừng mang về. Mọi người trong trang trại từ già đến trẻ đều thích thú ngắm con vật bé nhỏ, có cái đuôi đẹp, đôi mắt tò mò và thông minh, linh lợi.

Dây thun xanh, dây thun đỏ

Mỗi sáng đi học, mẹ cho hai anh em mỗi đứa một nghìn đồng để ăn quà. Bao giờ Hoài Ly cũng tiêu hết số tiền ấy. Thì làm gì mà chẳng hết – một nghìn đồng đủ mua một gói xôi đậu xanh.

Bé Nam và con rùa Hồ Gươm

Bé Nam đang đứng tránh mưa trong một cái tháp nhỏ ở một góc bờ Hồ Gươm gần ngã tư đường Tràng Thi và đường Lê Thái Tổ...

Hội võ mùa xuân

Mùa xuân năm 1753. Cây đào cổ thụ bên lễ đài thi võ đang trổ hoa đỏ thắm. Lễ đài được trang hoàng rực rỡ. Cờ xí rợp trời. Trên khán đài, đức vua Lê Hiển Tông, chúa Trịnh Doanh và đông đủ các quan đại thần đã tề tựu.

Nếp sống giản dị của Bác Hồ

Ở cương vị Chủ tịch nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh sống rất giản dị. Bác không muốn Chính phủ dành một sự ưu đãi nào cho riêng mình.

Lạc đàn

Nhà Kiến ở ven sông, sâu trong một hẻm đá. Thật đông và vui. Hằng ngày, theo chân Kiến chúa, cả đàn rời tổ từ sáng sớm để tìm kiếm thức ăn. Dòng họ Kiến sống vốn có kỉ luật nên đi đâu cũng thành đàn thành lũ.

Chị em tôi

Từ đó, tôi không bao giờ dám nói dối ba đi chơi nữa. Thỉnh thoảng, hai chị em lại cười phá lên khi nhắc lại chuyện nó rủ bạn vào rạp chiếu bóng chọc tức tôi, làm cho tôi tỉnh ngộ.

Hai bàn tay

 Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: Anh Lê, anh có yêu nước không ?