Bó hoa đặc biệt

Vào mùa đông lạnh giá, bà nội của Chuột chũi bị ốm, phải nằm nghỉ trên giường. Bà nội nhìn ra bãi cỏ khô héo phía ngoài cửa sổ và nói:

- “Bà nhớ những bông hoa tươi trên bãi cỏ ngày nào quá!”

Ba chú Chuột chũi con rất yêu quý bà, nghe thấy bà nội nói vậy, chúng hăm hở đi tìm hoa tươi cho bà nội. Nhưng bây giờ đang là giữa mùa đông, biết đi đâu để tìm hoa tươi đây? Chuột chũi con nghĩ mãi không ra.

Chúng chụm đầu bàn bạc:

- “Phải làm gì bây giờ? Nếu không tìm được hoa tươi về cho bà thì bệnh của bà sẽ không khỏi được đâu!” - Chú Chuột chũi lớn nhất giậm chân xuống đất nói.

Chuột chũi út là người tham ăn nhất, đứng bên cạnh lò sưởi, nó vừa nghe ngóng hai anh nói chuyện, vừa thò tay ăn vụng ngô. Sơ ý, một hạt ngô rơi vào lò sưởi. “Đùng” một tiếng, ba chú Chuột chũi con giật nảy mình.

Bỗng nhiên, Chuột chũi út chỉ vào lò sưởi và kinh ngạc reo lên:

- “Ha ha! Các anh nhìn kìa! Hoa! Em tìm thấy hoa rồi!”

Ba anh em cùng hướng mắt về phía lò sưởi. A! Hạt ngô vừa nãy đã nở thành một bông hoa bỏng to ơi là to, lại còn có mùi thơm phức rất hấp dẫn nữa chứ! Ba chú Chuột chũi phấn khởi lắm.

Sáng hôm sau, khi vừa mới thức dậy, bà nội đã ngửi thấy một mùi thơm lan tỏa trong phòng, thì ra là trên đầu giường của bà có một “bó hoa” rất to và rất đẹp! Ngày hôm đó, bà nội đã khỏi hẳn bệnh.

 

Trò chuyện cùng bé

Bà nội của Chuột chũi có được nhìn thấy hoa khi bà ốm không? Bà đã nhìn thấy hoa gì? Các chú Chuột chũi thật hiếu thảo và biết nghe lời, đúng không nào? Các bé cũng phải học tập các bạn ấy nhé! Khi trong nhà có người thân bị ốm, chúng ta hãy chăm sóc cho họ thật là chu đáo nhé!

Vừ A Dính

Vừ A Dính sinh ngày 12 tháng 9 năm 1934, người dân tộc H’Mông, quê ở Pú Nhung, vùng cao huyện Tuần Giáo, tỉnh Lai Châu. Sinh ra trong gia đình giàu truyền thống cách mạng, cậu bé thông minh, gan dạ và nhanh nhẹn...

Các em nhỏ và cụ già

Mặt trời đã lùi dần về chân núi phía tây. Đàn sếu đang sải cánh trên cao. Sau một cuộc dạo chơi, đám trẻ ra về. Tiếng nói cười ríu rít.

Giai thoại về bản xô-nát Ánh trăng

Gần 200 năm trước đây, nằm bên bờ sông Ranh, miền tây nước Đức, có một thị trấn bé nhỏ và nghèo nàn. Đó là thành phố Bon ngày nay, quê hương của nhà soạn nhạc vĩ đại Bét-tô-ven.

Hai anh em gà con

Hai chú Gà con tìm được một mẩu bánh mì. Chúng thích thú vô cùng và bắt đầu dùng cái mỏ xinh xinh mổ vào miếng mồi ngon. Một chú Vịt con chơi gần đấy nhìn thấy và chạy lại, xin Gà con cùng được ăn.

Người tìm đường lên các vì sao

Từ nhỏ, Xi-ôn-cốp-xki đã mơ ước được bay lên bầu trời. Có lần, ông dại dột nhảy qua cửa sổ để bay theo những cánh chim.

Dúi con nói sai rồi

Mùa xuân đã đến với khu rừng nhỏ, các loài động vật trong rừng đều đang bận rộn trang hoàng lại nhà cửa. Dúi con cũng tất tả đi mua gỗ lát sàn nhà, mua gạch men để làm đẹp cho ngôi nhà của mình...

Trận bóng dưới lòng đường

Trận đấu vừa bắt đầu thì Quang cướp được bóng. Quang bấm nhẹ bóng sang cánh phải cho Vũ. Vũ dẫn bóng lên. Bốn, năm cầu thủ đội bạn lao đến. Vũ ngần ngừ giây lát. Chợt nhận ra cánh trái trống hẳn đi. Vũ chuyền bóng cho Long.

Chuyện gấu ăn trăng

Ngày xưa, chú Cuội chưa lên sống trên cung trăng mà vẫn ở mặt đất này cùng với chúng ta. Cuội cũng có bố, có mẹ như chúng ta vậy.

Ca-rơ hối lỗi

Ca-rơ là một con chó săn có nhiều tật xấu. Nó không chỉ đuổi bắt cừu và gà mái mà còn hay vào rừng bắt thỏ và gà rừng non nữa.