Bông lúa mì

Ngày xưa có hai chú chuột tên là Crúc và Véc sống chung với một chú Gà Trống.

Một hôm Gà Trống quét sân thấy một bông lúa mì rơi trên mặt đất.

– Crúc ơi, Véc ơi! Gà Trống gọi – Hãy xem đây, mình tìm được cái này!

Hai chú chuột cùng chạy lại nói:

– Đem đập đi!

– Nhưng ai đập? – Gà Trống hỏi.

– Không phải tôi. – Một con chuột nói.

– Cũng không phải tôi! – Con chuột chia cũng nói.

– Được, tôi sẽ đập! – Gà Trông bắt tay vào việc luôn. Đập xong lúa, Gà Trống gọi:

– Crúc ơi, Véc ơi! Hãy xem đây, mình đập được biết bao nhiêu hạt!

Hai chú chuột chạy đến, cùng bảo:

– Bây giờ mang hạt đến cối xay bột đi!

– Nhưng ai sẽ mang đi? Gà Trống hỏi.

– Không phải tôi, cũng không phải tôi! – Hai chú chuột cùng nói.

– Được, tôi sẽ mang đi – Gà Trống vác túi lúa trên vài và đến cối xay bột.

Hai con chuột lại nhảy nhót vui vẻ. Gà Trống trở về, cất tiếng gọi:

– Lại đây Crúc ! Lại đây Véc! Mình đã đem bột về đây!

Hai chú chuột vội reo:

– A! Anh Gà Trống, anh giỏi quá! Bây giờ phải nhà bột, đưa bột vào lò nướng thành bánh.

– Ai sẽ đưa bột vào lò? – Gà Trống hỏi.

Một lần nữa, hai chú chuột lại nói:

– Không phải tôi!

– Cũng không phải tôi!

Gà Trống suy nghĩ và nói:

– Rõ ràng là tôi lại phải làm rồi.

Gà Trống bắt đầu nhào bột, mang củi đến và nhóm lò. Lò vừa cháy, gà đưa bột vào lò. Hai con chuột lại nhảy múa reo hò. Bánh chín, Gà Trống kéo ra, đặt lên bàn. Hai chú chuột vội chạy ngay đến, chẳng cần ai mời.

– Ồ! Đói quá! Crúc kêu lên.

– Mình thèm quá! – Véc cũng kêu lên.

Thế là hai chú chuột ngồi ngay vào bàn. Gà Trống nói:

– Đợi chút nào! Các bạn hãy nói cho biết, ai tìm ra bông lúa?

– Anh chứ ai – Cả hai cùng nói.

– Thế ai đập lúa? – Gà Trống hỏi.

– Anh đập lúa – Cả hai chuột lí nhỉ trả lời.

– Ai mang bột đến cối xay?

– Cũng lại anh – Hai con trả lời giọng càng nhỏ hơn.

– Ai nhào bột? Ai mang củi? Ai nhóm lò? Ai nướng bánh?

– Anh làm tất cả! Anh làm tất cả!

– Thế các bạn làm gì?

Biết trả lời thế nào? Crúc và Véc lúng túng, đi ra khỏi bàn. Gà Trống không giữ. Vì không nên mời kẻ lười biếng ăn bánh

Người thầy của tuổi thơ

Hồi mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Một hôm, mẹ mang về cho tôi một con mèo mướp nhỏ, ốm yếu.

Cái ổ gà

Chiều nay, Dũng đứng chơi trước cửa chờ đón bố về. Dũng nhìn xe cộ và mọi người qua đường. Một bác chở một bó củi sau xe đạp, định tránh ổ gà thì một chiếc xe khác ở phía trước xô tới.

Người rộng lượng và kẻ keo kiệt

Ngày xửa ngày xưa, có hai người hàng xóm, một người thì khẳn khái, rộng lượng, còn một người thì keo kiệt, bủn xỉn...

Cá đi ăn thề

Cứ khi mưa mới về thì có từng đàn cá đi chơi. Người ta bảo mưa mới xuống là hội, là tết của họ nhà cá.

Chiếc đồng hồ

Năm 1954, các cán bộ đang dự hội nghị tổng kết ở Bắc Giang thì có lệnh Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai nấy đều háo hức muốn đi. Nhất là những người quê Hà Nội.

Chú ngã có đau không?

Vào đầu năm 1954, tiết trời đã sang xuân, nhưng ở Việt Bắc vẫn còn rét. Gió bấc thổi mạnh, mưa phùn lâm râm gây nên cái lạnh buốt, Bác vẫn làm việc rất khuya.

Vua Lý Thái Tông đi cày

Lý Thái Tông (1000-1054) là một ông vua có nhiều chiến công hiển hách, đồng thời cũng rất quan tâm phát triển sản xuất, mở mang văn hoá, chăm lo đời sống nhân dân.

Cậu bé Will và chiếc gậy

Will là một cậu bé da đen nhút nhát. Cậu bé đã 7 tuổi rồi mà rất ít khi dám ra ngoài một mình.

Pho tượng của nhà điêu khắc

Ngày xửa ngày xưa, tại thành phố nhỏ Đuyt-xen-đoóc ở nước Đức có một nhà điêu khắc nổi tiếng, tên gọi Gơ-ru-pen-lô. Tác phẩm của ông đẹp đến nỗi đức vua trị vì thời đó đã đặt nhà điêu khắc một bức chân dung...