Bông lúa mì

Ngày xưa có hai chú chuột tên là Crúc và Véc sống chung với một chú Gà Trống.

Một hôm Gà Trống quét sân thấy một bông lúa mì rơi trên mặt đất.

– Crúc ơi, Véc ơi! Gà Trống gọi – Hãy xem đây, mình tìm được cái này!

Hai chú chuột cùng chạy lại nói:

– Đem đập đi!

– Nhưng ai đập? – Gà Trống hỏi.

– Không phải tôi. – Một con chuột nói.

– Cũng không phải tôi! – Con chuột chia cũng nói.

– Được, tôi sẽ đập! – Gà Trông bắt tay vào việc luôn. Đập xong lúa, Gà Trống gọi:

– Crúc ơi, Véc ơi! Hãy xem đây, mình đập được biết bao nhiêu hạt!

Hai chú chuột chạy đến, cùng bảo:

– Bây giờ mang hạt đến cối xay bột đi!

– Nhưng ai sẽ mang đi? Gà Trống hỏi.

– Không phải tôi, cũng không phải tôi! – Hai chú chuột cùng nói.

– Được, tôi sẽ mang đi – Gà Trống vác túi lúa trên vài và đến cối xay bột.

Hai con chuột lại nhảy nhót vui vẻ. Gà Trống trở về, cất tiếng gọi:

– Lại đây Crúc ! Lại đây Véc! Mình đã đem bột về đây!

Hai chú chuột vội reo:

– A! Anh Gà Trống, anh giỏi quá! Bây giờ phải nhà bột, đưa bột vào lò nướng thành bánh.

– Ai sẽ đưa bột vào lò? – Gà Trống hỏi.

Một lần nữa, hai chú chuột lại nói:

– Không phải tôi!

– Cũng không phải tôi!

Gà Trống suy nghĩ và nói:

– Rõ ràng là tôi lại phải làm rồi.

Gà Trống bắt đầu nhào bột, mang củi đến và nhóm lò. Lò vừa cháy, gà đưa bột vào lò. Hai con chuột lại nhảy múa reo hò. Bánh chín, Gà Trống kéo ra, đặt lên bàn. Hai chú chuột vội chạy ngay đến, chẳng cần ai mời.

– Ồ! Đói quá! Crúc kêu lên.

– Mình thèm quá! – Véc cũng kêu lên.

Thế là hai chú chuột ngồi ngay vào bàn. Gà Trống nói:

– Đợi chút nào! Các bạn hãy nói cho biết, ai tìm ra bông lúa?

– Anh chứ ai – Cả hai cùng nói.

– Thế ai đập lúa? – Gà Trống hỏi.

– Anh đập lúa – Cả hai chuột lí nhỉ trả lời.

– Ai mang bột đến cối xay?

– Cũng lại anh – Hai con trả lời giọng càng nhỏ hơn.

– Ai nhào bột? Ai mang củi? Ai nhóm lò? Ai nướng bánh?

– Anh làm tất cả! Anh làm tất cả!

– Thế các bạn làm gì?

Biết trả lời thế nào? Crúc và Véc lúng túng, đi ra khỏi bàn. Gà Trống không giữ. Vì không nên mời kẻ lười biếng ăn bánh

Nòng nọc tìm mẹ

Gió xuân thổi nhè nhẹ, ông mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống mặt đất. Nướctrongao ngày càng trở nên ấm áp. Những quả trứng Ếch dưới ao bắt đầu động đậy, nở ra những chú Nòng Nọc với cái đầu tròn và chiếc đuôi dài xinh xắn.

Người viết truyện thật thà

Nhà văn Pháp nổi tiếng Ban-dắc và vợ được mời đi dự tiệc. Lúc sắp lên xe, ông bảo vợ: Anh không muốn ngồi ăn lâu, nhưng chưa biết nên nói thế nào đây.

Cây đèn bị đổ

Jean Baptiste Jolly sinh ra trong một gia đình nghèo ở thủ đô Paris (Pháp). Ngay từ khi mới 13 tuổi, cậu bé Jolly đã phải tìm việc làm để phụ giúp cha mẹ. Vì tuổi còn nhỏ nên không ai muốn thuê cậu bé làm cả...

Những chú bé không chết

Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo…

Bác mái mơ và đàn con

Bác Mái Mơ dẫn đàn con ra vườn kiếm ăn. Được ra vườn, đàn gà con túa ra khắp các bụi chuối, các khóm dong riềng, các gốc cây...

Thầy và trò

Năm nọ, cậu học trò dốt nhất lớp đến chúc Tết thầy. Ông đồ quá ngạc nhiên vì trò này luôn chậm chạp nhất lớp lại đến chúc Tết thầy sớm nhất.

Gà trống choai thông minh

Một hôm, Gà Trống choai và Chó mực cùng nhau đi chơi ở ngoại ô. Cả hai vừa đi vừa chơi đùa thật là vui vẻ, không biết trời đã tối từ lúc nào rồi...

Một giấc mơ

Có một cậu bé rất lười rửa mặt, tắm gội. Mẹ cậu rất buồn vì mỗi lần mẹ gọi ra rửa mặt hay gội đầu, tắm giặt là cậu lại đáp: “Con không rửa mặt đâu! Không tắm gội đâu!”.

Niềm vui bất ngờ

Vào một buổi sáng nắng đẹp, cô giáo Mỹ dẫn các cháu mẫu giáo đi chơi vườn Bách thảo. Đi đến vườn Bách thảo phải đi qua Phủ Chủ tịch là nơi Bác Hồ sống và làm việc ở đấy.