Cái cò đi đón cơn mưa

Một hôm, Cò Trắng đang tha thẩn bên bãi sống thì gặp đàn Kiến cỏ. Ơ kìa, sao Kiến lại kéo nhau chạy ngược vào trong đê thế? Cò ngơ ngác hỏi một chị Kiến đang khênh bọc trứng tướng:

– Nhà chị đi đâu mà vội thế này?

Chị Kiến vừa chạy vừa nói:

– Sắp mưa bão, lụt đến nơi rồi.

Cò lạ quá:

– Sao nhà chị biết?

Chị Kiến đành phải đứng dừng chân giảng giải cho Cò:

– Thế nhà anh không thấy rễ cây si trắng nhợt cả ra rồi ư? Mà hễ trong người tôi khó thở là y như sắp có mưa to. – Nói xong, Kiến chạy tiếp.

Cò ngửa cổ lên nhìn trời. Mây cao thẳm. Nhưng từ phía biển Đông, một vệt đen đặc, kéo dài đang nhích dần lên. Gió se se mang hơi lạnh gai gai. Cò mang máng nhớ ra, hình như có ai đã nói cho mình biết rồi thì phải. Chuyện gì ấy, nó giông giống thế này. Cò chớp mắt, bước theo chị Kiến:

– Nhà chị định về đâu, cho tôi theo với!

– Chúng tôi đi tìm nơi cao.

– Nơi cao là ở đâu?

– Trên tít ngọn cây ấy.

– À, thế thì tôi sẽ đi sau.

Nói đoạn, Cò đủng đỉnh đi nhặt tép. Không ngờ, bão ập tới nhanh quá. Từng cơn gió xoay quay tít trên bãi sông và gào lên như bị ai đánh. Bấy giờ, Cò mới hốt hoảng hướng về phía cây cao mà bay. Nhưng khó quá, cánh Cò vừa rộng, vừa mảnh. Thân Cò nhẹ bẫng như nắm bông. Vì thế nên gió đã cuốn Cò và ném xuống mặt nước. May sao, Cò giạt vào được một bụi tre. Trong con rét run và sợ hãi, Cò bỗng nhớ ra bài học đã quên. Đó là bài học mà thấy giáo Cò Lửa giảng đã lâu rằng:

– “Khi thấy có gió lạnh heo heo và mây đen đùn đến thì phải tìm ngay nơi ẩn nấp”.

Cò lại nhớ tới chị Kiến tốt bụng, biết lo xa, đã mách bảo mà Cò không chịu nghe.

Từ đấy, Cò trắng chăm học hơn.

Và về sau này, cứ trước cơn bão nào cũng thế, trên cánh đồng quê đã vắng tanh ngắt cánh cò…

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Chú chó Bấc

Bấc có một tình yêu cuồng nhiệt đối với ông chủ Giôn của mình. Giôn đã cứu sống nó. Hơn thế nữa, anh còn là một ông chủ lí tưởng. Anh chăm sóc Bấc như thể nó là con anh.

Con cú khôn ngoan

Ngày xửa ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó đều phóng tầm mắt ra thật xa để quan sát những điều xảy ra xung quanh mình...

Bé Xà Bông đi đâu mất rồi?

Khỉ con ngày nào cũng leo trèo nghịch ngợm, hết sờ chỗ này lại mó chỗ kia nên mặt mũi tay chân đều lấm lem hết cả. Một hôm, Khỉ mẹ tặng cho Khỉ con một cục xà bông trong suốt rất đáng yêu. Khỉ con rất thích và gọi đó là Bé xà bông...

Một quyết định danh dự

Trọng tài bóng đá có nhiều đẳng cấp: trọng tài quốc tế, trọng tài quốc gia, trọng tài tỉnh, trọng tài huyện và trọng tài làng...

Con lừa khôn ngoan

Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng có một con sói đang rình nó. Khi con lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận ra con sói đang đứng nhìn mình...

Chim và Gà

Tiếng hót dứt, đôi gà bay lên cửa sổ, gần chỗ lồng chim. Bằng giọng vừa khâm phục vừa ngượng nghịu của kẻ lần đầu làm quen thân với một nhân vật đầy tài năng...

Người mẹ và Thần Chết

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi...

Một cách đếm thông minh

Ngày nọ, hoàng đế Akbar đã hỏi các quan cận thần của mình một câu hỏi lạ khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Không ai biết phải trả lời như thế nào cho đức vua cả...