Cậu bé và ông già cho thuê sách

Một buổi trưa… vào giờ tan tầm, bác thợ sửa xe đạp đầu phố thấy một cậu bé đạp xe đi tới đi lui mấy lần. Lát sau cậu bé mới dắt xe vào quán:

– Xe của cháu hỏng gì? – Bác thợ hỏi cậu bé.

– Xe cháu không sao ạ. – Cậu bé trả lời. Cháu đi trả sách. Bác ơi, ông già cho thuê sách ở bên cạnh bác hôm nay không mở hàng ạ?

– Không! – Bác thợ bực dọc – Tuần sau ông ấy mới tới.

Sau mấy ngày cậu bé đạp xe đến.

– Xe hỏng gì? – Bác thợ lại hỏi cậu bé. Bác không nhận ra nó.

– Cháu đi trả sách ạ – Cậu bé rụt rè. Hôm nọ bác nói tuần này ông già cho thuê sách sẽ mở hàng…

Bác thợ cáu kỉnh:

– Lại là cậu… Ông già ấy chưa tới.

Cậu bé như biết lỗi, mặt đỏ bừng:

– Cháu xin… xin lỗi…

– Sao cứ phải tìm ông già để trả sách ngay? – Giọng bác thợ đã dịu hơn.

Cậu bé tần ngần:

– Thấy cháu không có tiền thuê sách, ông già bảo: “Cháu thích đọc cuốn này lắm phải không? Ông cho cháu mượn không lấy tiền nhưng đúng một tuần thôi nhé. Để ông còn cho người khác thuê…”. Mà cháu đã chậm mất năm ngày rồi ạ.

– À à… ra thế… – Bác thợ kéo dài tiếng “à” – Thôi cháu cứ an tâm về đi, mấy hôm nữa trả cũng được.

Đầu tuần cậu bé đạp xe đến. Lần này bác thợ nhận ngay ra nó:

– Ông già vẫn chưa tới. Bác nghe nói ông ấy bị ốm nặng, khó qua khỏi.

Cậu bé chớp chớp mắt. Im lặng một hồi nó run run hỏi bác thợ:

– Bác ơi, bác biết nhà ông già cho thuê sách ở đâu không ạ?

Bác cũng không biết. Hình như ông già ở xa.

Thằng bé cúi đầu, hấp tấp dắt xe ra. Ngày hôm sau, bác thợ ngạc nhiên thấy cậu bé lại xuất hiện. Nó đưa tiền cho bác và bảo:

– Bác cho cháu gửi ông già số tiền cháu thuê sách nhé.

– Ơ, cháu nói ông già không lấy tiền của cháu cơ mà.

– Nhưng ông già đang bị ốm…

Bác thợ cảm động nhìn cậu bé:

– Bác sẽ đem số tiền này đến tận tay ông già.

Một tuần nữa trôi qua, cậu bé mới quay lại. Chỗ ngồi của ông già cho thuê sách vẫn trống trơn. Từng đám lá khô lăn xao xác theo gió. Bác thợ xe buồn bã nói với nó:

– Ông già cho thuê sách mất rồi cháu ạ.

Cậu bé đứng lặng. Bác thợ lắc đầu:

– Bác không chuyển được số tiền của cháu gửi cho ông già. Bác hỏi thăm mãi mới biết địa chỉ. Đến nơi thì đã muộn. Ông già sống độc thân, nghèo lắm…

Cậu bé trân trân nhìn cuốn sách đang cầm trên tay. Nó thì thào:

– Tại cháu… Tại cháu lỡ hẹn nên ông già cho thuê sách mới bị ốm.

– Ừ…

Không hiểu sao bác thợ lại “ừ” như vậy. Đặt tay lên vai cậu bé, bác nói thêm:

– Giá ông già cho thuê sách biết được ông có một người khách hàng tốt như thế này, có lẽ ông ấy chưa thể đi xa.

Võ sĩ bọ ngựa

Một ngày thu, mẹ Bọ Ngựa đưa con tới một bụi hoa hồng. Bà chọn một cành hồng còn sót nhiều lá tươi nhất và bảo: Con hãy ở lại trong cành cây này. Đói thì đã có lá tươi để ăn...

Ai đáng khen nhiều hơn

Một nhà kia, có hai anh em Thỏ ở với mẹ. Bố đi làm xa nên cậu nào cũng muốn tỏ ra là đứa bé ngoan, biết thương mẹ nhiều nhất.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Cô Chấm

Chấm không phải là cô con gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.

Cá chuối con

Bơi càng gần lên mặt ao, thấy nước càng nóng, cái chuối mẹ bơi mãi, cố tìm hướng vào bờ. Mặt ao sủi bọt, nổi lên từng đám rêu. Rất khó nhận ra phương hướng. Chuối mẹ phải vừa bơi vừa nghếch lên mặt nước để tìm hướng khóm tre.

Bẫy cò

Năm ấy tôi mười hai, còn bé Vin lên bảy. Vào dịp hè, chúng tôi được tự do chạy nhảy. Vin tết tóc thành hai dải, thắt nơ xanh, bám theo tôi như chiếc bóng.

Một trí khôn hơn trăm trí khôn

Một buổi sáng trời quang mây tạnh, đôi bạn dạo chơi trên đồng cỏ. Chúng đi sóng đôi với nhau, nhởn nhơ ngắm trời ngắm đất. Ánh mặt trời chiếu trên thảm cỏ non làm cho những giọt sương long lanh như những hạt ngọc...

Gấu con bị sâu răng

Trong rừng có một chú Gấu con rất thích của ngọt. Mật ong, bánh gatô, các loại kẹo, chú ăn bao nhiêu cũng chẳng chán. Gấu con nhai kẹo suốt ngày. Nhiều hôm đi ngủ rồi mồm vẫn còn ngậm kẹo...

Một que diêm

Sau khi đến thăm nhà câu lạc bộ, nhà ăn và ra xem chuồng lợn, Bác đi vào bếp. Thấy đồng chí Hào, tổ trưởng anh nuôi của đơn vị đang bê một nồi cơm to từ trên bếp lò xuống...