Cái hố bên đường

Có một bầy thú nhỏ sống cùng nhau trong khu rừng nọ. Ngày ngày chúng thường đi trên một con đường nhỏ rồi băng qua một ngã tư có chốt đèn giao thông để tới trường. Và cũng đi trên con đường đó, cha mẹ chúng sẽ đi tới chợ để mua đồ ăn hoặc đến nơi làm việc.

Sáng nay, Thỏ con dậy sớm, nó muốn đến trường ngay để có thời gian ôn lại bàitrước khi cô giáo tới. Thỏ con khoác cặp sách trên vai, leo lên xe, vừa đạp xe chậm rãi vừa ngắm nhìn trời mầy và hát véo von. Chợt nó nhìn xuống đường và hét toáng lên:
– Ối…ối…

Thì ra nó nhìn thấy cái hố to tướng ở ngay giữa đường! Thỏ con dừng lại và tìm cách đi vòng qua để tránh. Rồi Thỏ con đã tới trường thật sớm mà không bị lăn xuống hố đâu nhé!

Một lát sau, cô mèo Mướp xách giỏ đi chợ. Buổi sáng trong lành, mát mẻ quá nên cô mèo 

Mướp cũng vừa đạp xe chầm chậm và lẩm bẩm hát: “ meo, meo, meo…Meo, meo, meo…”

Bổng: “Ùm!...” thế là cả cô Mèo mướp cùng cái giỏ đi chợ và xe lọt ngay xuống hố.Hốt hoảng cô mèo Mướp kêu thất thanh:

– Meo! Meo…Cứu tôi với nào…Meo, meo…

Từ đằng xa, một bác Hươu cao cổ đang đi bộ thể dục trên lề đường. Nghe tiếng kêu của cô mèo Mướp, bác Hươu vội vàng lao tới. Vươn cái cỏ dài xuống hố, bác Hươu nhẹ nhàng đưa được cả cô mèo và chiếc xe đạp của cô ấy lên khỏi mặt đất. May mà cô Mèo chỉ bị sây sước nhẹ thôi vì cô ấy đi xe chậm chứ không phóng nhanh như một số người khác.

– Cám ơn anh Hươu cao cổ! May cho tôi quá…! – Cô Mèo Mướp nói với bác Hươu.

– Không có chi mà, không có chi mà…! Cô không bị đau đớn gì là tốt rồi. Có điều, mình phải làm gì để giúp cho những người đi sau không bị lăn xuống hố chứ?

Bàn với nhau một lúc, cô Mèo Mướp và bác Hươu  đã quyết định: trước tiên bác Hươu sẽ vươn cổ bứt một cành cây lớn để cắm ngay trước cái hố báo cho mọi người biết mà tránh khi đi tới đoạn đường này. Sau đó, cô Mèo cùng bác Hươu sẽ về nhà rủ mọi người trong khu rừng mang cuốc xẻng ra san lấp cho cái hố không còn nữa.

Buổi chiều, đi học về Thỏ con hết sức cảnh giác. Từ xa, nó đã cố nhớ xem cái hố nằm ở khúc đường nào để lái xe vòng qua mà tránh. Nhưng lạ chưa, Thỏ con không còn tin vào mắt mình nữa. “ Cái hố to tướng” trên đường buổi sáng không thấy đâu cả!

Suốt dọc đường về nhà, Thỏ con đã suy nghĩ và khi hiểu ra mọi chuyện, Thỏ con đã rất ân hận.

 

Ý nghĩa câu chuyện

Thỏ con rất ân hận vì mình đã rất thờ ơ khi gặp cái hố đó, còn bác hươu cao cổ thì không những đã cứu giúp cô mèo mướp thoát khỏi cái hố sâu, bác lại còn san lấp cái hố cho bằng phẳng để mọi người không bị gặp tai nạn nữa. Trong cuộc sống, ta hãy luôn luôn đặt trách nhiệm, tinh thần vì mọi người, chia sẽ và giúp đỡ lẫn nhau lên hàng đầu. 

Đây đức tính quý báu mà ai trong chúng ta cũng cần phát huy và học tập các em nhé. 

Bức tranh cụ già ngồi câu cá

Vào đầu tháng 3 năm 1958, cửa hàng cụ Chinh bỗng dưng tấp nập hẳn lên. Khách đến mua tranh, đặt tranh không lúc nào ngớt. Ai cũng năn nỉ đòi mua cho kì được bức tranh “Cụ già câu cá”.

Lulu không chịu dậy

Ngày mai là một ngày rất quan trọng, ảo thuật gia nổi tiếng nhất thị trấn Xoài sẽ tặng cho mỗi bạn nhỏ trong thị trấn một món quà rất thú vị. Nhưng, ảo thuật gia cũng nói rằng, chỉ bạn nào đến sân nhà hát trước bảy giờ thì mới được nhận quà...

Đàn cá heo và bản nhạc

Ở vùng biển Bắc cực trời rét đậm. Băng giá ngay càng nhiều, diện tích mặt nước chưa đóng băng dần dần bị thu hẹp lại. Đàn cá heo sống trong khu vực đó vùng vẫy và có nguy cơ chết vì băng giá.

Làm Pla-ti-ni đến cùng

Hưng và Trang là hai anh em nhưng trông suýt soát nhau, vì Hưng hơn Trang có một tuổi. Hai anh em cũng rất mê bóng đá. Các buổi tường thuật bóng đá trên truyền hình, hai anh em không bỏ qua một buổi nào.

Gà và Cáo

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Lạc đàn

Nhà Kiến ở ven sông, sâu trong một hẻm đá. Thật đông và vui. Hằng ngày, theo chân Kiến chúa, cả đàn rời tổ từ sáng sớm để tìm kiếm thức ăn. Dòng họ Kiến sống vốn có kỉ luật nên đi đâu cũng thành đàn thành lũ.

Xe đạp con trên đường phố

Sáng sớm nay mọi người đã đi làm hết. Chỉ còn mỗi mình Xe Đạp con ở nhà. Nằm một mình buồn quá, Xe Đạp con nghĩ: “Mình phải đi dạo phố mới được!”

Chiếc đèn lồng

Bác đom đóm già ngồi nhìn bầy đom đóm nhỏ tuổi rước đèn lồng làm sáng rực cả con đường. Trông chúng giống như những ngôi sao nhỏ lấp lánh.

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..