Câu chuyện cái mũ

Khu rừng nọ bị cháy, lại đang lúc gió to nên ngọn lửa bùng lên rất lớn, nhuộm đỏ rực cả một góc trời. Các loài động vật trong khu rừng hốt hoảng, lập tức chạy đi dập lửa. Người thì xách xô, người thì xách chậu, người múc nước, người tạt lửa, cuối cùng đám cháy cũng được dập tắt.

Thế nhưng, trong lúc dập lửa, đầu của Gấu con bị bắt lửa, cháy mất mảng lông màu vàng nhạt trên đỉnh đầu, chỉ còn trơ lại những cọng lông ngắn ngủn và cứng ngắc.

- Làm sao bây giờ, sao con dám đi gặp các thầy cô và bạn bè đây?

Gấu con buồn bã, khóc thút thít. Gấu mẹ bèn làm cho nó một cái mũ rơm và an ủi:

- Con đừng buồn, đội cái mũ này lên sẽ không thấy xấu nữa. Vài ngày nữa, lớp lông mới mọc lên, sẽ lại đẹp ngay thôi.

Vì đầu bị thương nên Gấu con xin nghỉ học hai ngày. Trước khi nó đi học lại, thầy chủ nhiệm Hươu cao cổ đứng trước lớp trịnh trọng nói:

- Từ ngày hôm nay, các con có thể đội những chiếc mũ rơm mà mình yêu thích đi học, hình dáng càng độc đáo càng tốt!

Ngày hôm sau, Gấu con đội mũ rơm đến trường, đến cổng trường, nó hơi do dự, chần chừ không muốn vào lớp. Nhưng khi nhìn qua cửa sổ lớp học thì Gấu con thấy các bạn đều đội mũ rơm đến lớp. Đặc biệt nhất là Khỉ con, bạn ấy đang đội một cái mũ nhọn, chắc hẳn phải dài tới nửa mét, buồn cười quá đi mất. Gấu con không nhịn được, phì cười.

Thời gian trôi qua, trên đầu Gấu con đã mọc ra một lớp lông mới, nó không cần phải đội mũ rơm để che đi cái đầu trọc lốc của mình nữa rồi. Kì lạ thay, ngày Gấu con để mũ rơm ở nhà cũng chính là ngày các bạn thôi không đội mũ nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Các bé có biết vì sao khi Gấu con phải đội mũ rơm đi học thì các bạn ở lớp cũng đội mũ không? Đó chính là sự quan tâm của các bạn dành cho Gấu con. Chúng ta phải học cách quan tâm tới người khác, khi người khác nhận được sự quan tâm của chúng ta thì cũng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc đấy.

Hàng xóm của Gấu Con

Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này...

Trên đường đến nhà lao

Bầu trời Côn Đảo trong buổi bình minh rất đẹp. Con đường từ Bến Đầm đến nhà lao uốn quanh bờ biển, men theo triền núi, bên trên là cây cối um tùm, bên dưới là sóng trắng vỗ bờ đá dựng.

Cún con đi lạc

Có một cậu bé bị mất con cún con yêu quý của mình và tìm kiếm xung quanh. Cậu bé đã tìm khắp căn nhà nhưng không thấy cún đâu cả. Cậu đi lang thang khắp nơi từ sáng đến tối nhưng vẫn không tìm thấy...

Cuộc phiêu lưu của viên kim cương

Một lần, bác sĩ Oát-xơn đến nhà Sơ-lốc Hôm. Vị thám tử lừng danh đang ngồi đăm chiêu bên một cái mũ sờn cũ và một chiếc kính lúp.

Đêm giáng sinh cảm động

Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...

Quà tặng cha

Một bữa, Pa-xcan – khi đó đã là sinh viên – đi đâu khuya về thấy bố vẫn cặm cụi trước bàn làm việc. Anh rón rén lại gần. Ông bố vẫn mải mê với những con số: ông đang phải kiểm tra sổ sách của Sở tài chính mà ông mới được bổ nhiệm phụ trách.

Quân pháp Lam Sơn

Đầu mùa xuân năm Ất Tị (1425), nghĩa quân Lam Sơn của Lê Lợi đã lần lượt giải phóng hết các huyện của Nghệ An. Khi tiến đến đất Thanh Chương ngày nay, nghĩa quân được nhân dân trong vùng nô nức đem rượu thịt ra đón mừng.

Ăn "mầm đá"

Tương truyền vào thời vua Lê - chúa Trịnh có ông Trạng Quỳnh là người rất thông minh. Trạng thường dùng lối nói hài hước hoặc những cách độc đáo để châm biếm thói xấu của vua chúa, quan lại và bênh vực dân lành.

Khuất phục tên cướp biển

Tên chúa tàu ấy cao lớn, vạm vỡ, da lưng sạm như gạch nung. Trên má hắn có một vết sẹo chém dọc xuống, trắng bệch. Hắn uống lắm rượu đến nỗi nhiều đêm như lên cơn loạn óc, ngồi hát những bài ca man rợ.