Chàng nô lệ An-rốc-cơ và sư tử

Một chàng nô lệ tên là An-rốc-cơ có một lần thoát khỏi tay chủ, bỏ trốn vào rừng sâu. Khi đang lang thang thì An-rốc-cơ bắt gặp một con sư tử đang nằm rên rỉ dưới gốc cây. An-rốc-cơ khiếp đảm quay gót bỏ chạy, nhưng thấy sư tử nằm im, không đuổi theo, chàng nô lệ bèn quay lại, tiến đến gần. Khi An-rốc-cơ đến kề bên thì sư tử giơ một bàn chân ra, bàn chân sưng tấy và đang rỏ máu. An-rốc-cơ thấy một cái gai to tướng đâm vào giữa bàn chân sư tử. Chính cái gai đó đã gây nên mọi sự đau đớn. An-rốc-cơ liền cầm bàn chân sư tử, rút gai ra rồi băng bó chân cho sư tử.

Chẳng mấy chốc sư tử dậy được và bắt đầu liếm tay An-rốc-cơ như chó liếm tay chủ. Sau đó sư tử đưa An-rốc-cơ về hang nơi chàng ẩn trốn và ngày ngày đem thịt đến cho An-rốc-cơ ăn. Chẳng bao lâu sau, An-rốc-cơ bị bắt. Sư tử cũng tình cờ bị bắt vào thời điểm đó. An-rốc-cơ bị kết tội, toà tuyên án: An-rốc-cơ bị ném cho sư tử xé xác.

Nhà vua cùng các vị quan toà và dân chúng có mặt để chứng kiến cuộc hành hình. An-rốc-cơ bị đưa ra giữa pháp trường. Phút chốc, sư tử được thả ra. Sư tử gầm lên dữ dội, nhảy vọt đến vồ mồi. Nhưng vừa đến bên phạm nhân, sư tử bỗng thay đổi hẳn vì nhận ra ân nhân của mình. Nó vui vẻ vờn quanh An-rốc-cơ, âu yếm liếm tay chàng. Kinh ngạc trước cảnh tượng đó, nhà vua bèn cho gọi An-rốc-cơ tới. Nghe chàng nô lệ kể đầu đuôi câu chuyện, nhà vua cảm động vì tình bạn giữa An-rốc-cơ và sư tử, đã ra lệnh tha tội và phóng thích cho An-rốc-cơ được tự do, còn sư tử cũng được tự do trở về rừng xanh.

 

Phong cảnh đền Hùng

Đền Thượng nằm chót vót trên dỉnh núi Nghĩa Cương. Trước đền, những khóm hải đường đâm bông rực đỏ, những cánh bướm nhiều màu sắc bay rập rờn như đang múa quạt xòe hoa trước sân.

Một người ham đọc sách

Đan – tê là một nhà thơ lớn của nước Ý. Ông còn nổi tiếng là người ham đọc sách. Ông thường tìm đọc các loại sách vừa xuất bản.

Quân pháp Lam Sơn

Đầu mùa xuân năm Ất Tị (1425), nghĩa quân Lam Sơn của Lê Lợi đã lần lượt giải phóng hết các huyện của Nghệ An. Khi tiến đến đất Thanh Chương ngày nay, nghĩa quân được nhân dân trong vùng nô nức đem rượu thịt ra đón mừng.

Lá rụng

Sóc Ngân và Sóc Khôi là hai chú Sóc con sinh đôi. Chúng được sinh ra vào mùa xuân, trải qua mùa hè nóng nực, bây giờ chúng đang háo hức mong chờ mùa thu tới. Sóc con nghe mẹ nói rằng, khi nào lá cây rụng xuống tức là mùa thu đã tới...

Kỉ Xương học bắn

Cam Thằng là nhà thiện xạ thời cổ. Phi Vệ học nghề bắn cung của Cam Thằng, sau giỏi hơn cả thầy.

Con đã lớn thật rồi!

Có một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi: Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?

Cô chủ không biết quý tình bạn

Ngày xưa có một cô bé xinh xắn nuôi một con gà trống đẹp mã. Buổi sớm thức dậy, gà trống gáy – Ò ó o! Ò ó o! Xin chào cô chủ tí hon!

Chú Ong lười biếng

Xưa kia, có dòng họ nhà Ong sinh sống hòa thuận trên thảo nguyên, họ siêng năng, cần mẫn làm việc. Một trong những gia đình Ong đó có một cậu con trai đặt tên là Ong Cưng...

Nhà bác học Ga-li-lê

Khi còn là giáo sư toán ở trường đại học Pi-dơ, một hôm Ga-li-lê thấy người ta dạy cho sinh viên: vật nặng không bao giờ rơi nhanh hơn vật nhẹ.