Chàng nô lệ An-rốc-cơ và sư tử

Một chàng nô lệ tên là An-rốc-cơ có một lần thoát khỏi tay chủ, bỏ trốn vào rừng sâu. Khi đang lang thang thì An-rốc-cơ bắt gặp một con sư tử đang nằm rên rỉ dưới gốc cây. An-rốc-cơ khiếp đảm quay gót bỏ chạy, nhưng thấy sư tử nằm im, không đuổi theo, chàng nô lệ bèn quay lại, tiến đến gần. Khi An-rốc-cơ đến kề bên thì sư tử giơ một bàn chân ra, bàn chân sưng tấy và đang rỏ máu. An-rốc-cơ thấy một cái gai to tướng đâm vào giữa bàn chân sư tử. Chính cái gai đó đã gây nên mọi sự đau đớn. An-rốc-cơ liền cầm bàn chân sư tử, rút gai ra rồi băng bó chân cho sư tử.

Chẳng mấy chốc sư tử dậy được và bắt đầu liếm tay An-rốc-cơ như chó liếm tay chủ. Sau đó sư tử đưa An-rốc-cơ về hang nơi chàng ẩn trốn và ngày ngày đem thịt đến cho An-rốc-cơ ăn. Chẳng bao lâu sau, An-rốc-cơ bị bắt. Sư tử cũng tình cờ bị bắt vào thời điểm đó. An-rốc-cơ bị kết tội, toà tuyên án: An-rốc-cơ bị ném cho sư tử xé xác.

Nhà vua cùng các vị quan toà và dân chúng có mặt để chứng kiến cuộc hành hình. An-rốc-cơ bị đưa ra giữa pháp trường. Phút chốc, sư tử được thả ra. Sư tử gầm lên dữ dội, nhảy vọt đến vồ mồi. Nhưng vừa đến bên phạm nhân, sư tử bỗng thay đổi hẳn vì nhận ra ân nhân của mình. Nó vui vẻ vờn quanh An-rốc-cơ, âu yếm liếm tay chàng. Kinh ngạc trước cảnh tượng đó, nhà vua bèn cho gọi An-rốc-cơ tới. Nghe chàng nô lệ kể đầu đuôi câu chuyện, nhà vua cảm động vì tình bạn giữa An-rốc-cơ và sư tử, đã ra lệnh tha tội và phóng thích cho An-rốc-cơ được tự do, còn sư tử cũng được tự do trở về rừng xanh.

 

Nghệ sĩ piano Đặng Thái Sơn

Đặng Thái Sơn sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống âm nhạc. Cha của Đặng Thái Sơn là nhạc sĩ Đặng Đình Hưng, mẹ là Nhà giáo Nhân dân, Nghệ sĩ Ưu tú Thái Thị Liên, nguyên chủ nhiệm khoa đàn piano Nhạc viện Hà Nội.

Chiếc vòng bạc

Do điều kiện công tác, sau hơn 2 năm, Bác Hồ mới có dịp trở lại Cao Bằng nơi Người từng sống và làm việc. Thấy Bác về, bà con già, trẻ, gái, trai khắp bản ùa ra đón Bác.

Đêm giáng sinh cảm động

Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...

Luôn nghĩ đến miền Nam

Đầu năm 1969, một chị cán bộ miền Nam ra Bắc được gặp Bác Hồ.

Ba chú heo con

Ngày xưa có một bà mẹ heo sinh được ba chú heo con. Ba chú heo hay ăn nên lớn rất nhanh, khi thấy những đứa con của mình cũng đã lớn...

Én con và chiếc lá

Mùa thu sắp qua đi. Mùa đông sắp đến. Trên một ngọn cây cao, Én con cứ rúc rúc đầu vào tổ rồi lại nhìn ra ngoài trời...

Cá Rô Ron không vâng lời mẹ

Con người có cái cần câu. Đầu cần câu buộc sợi dây cước. Đầu sợi dây cước buộc lưỡi câu. Lưỡi câu mắc con mồi ngon, thả xuống nước. Con cá nào tham mồi đớp phải, người ta giật lên là chết...

Chú ốc sên thích đi du lịch

Dưới gốc cây ở một khu rừng nọ, có một chú Ốc sên sinh sống. Từ trước tới nay, Ốc sên chưa bao giờ đi xa cả nên nó không hề biết thế giới bên ngoài rộng lớn tới mức nào...

Trần Quốc Toản ra quân

Sáng hôm ấy, Trần Quốc Toản dậy sớm từ biệt mẹ già: Con đi phen này thề sống chết với giặc. Bao giờ đất nước được yên, con mới trở về…