Chàng nô lệ An-rốc-cơ và sư tử

Một chàng nô lệ tên là An-rốc-cơ có một lần thoát khỏi tay chủ, bỏ trốn vào rừng sâu. Khi đang lang thang thì An-rốc-cơ bắt gặp một con sư tử đang nằm rên rỉ dưới gốc cây. An-rốc-cơ khiếp đảm quay gót bỏ chạy, nhưng thấy sư tử nằm im, không đuổi theo, chàng nô lệ bèn quay lại, tiến đến gần. Khi An-rốc-cơ đến kề bên thì sư tử giơ một bàn chân ra, bàn chân sưng tấy và đang rỏ máu. An-rốc-cơ thấy một cái gai to tướng đâm vào giữa bàn chân sư tử. Chính cái gai đó đã gây nên mọi sự đau đớn. An-rốc-cơ liền cầm bàn chân sư tử, rút gai ra rồi băng bó chân cho sư tử.

Chẳng mấy chốc sư tử dậy được và bắt đầu liếm tay An-rốc-cơ như chó liếm tay chủ. Sau đó sư tử đưa An-rốc-cơ về hang nơi chàng ẩn trốn và ngày ngày đem thịt đến cho An-rốc-cơ ăn. Chẳng bao lâu sau, An-rốc-cơ bị bắt. Sư tử cũng tình cờ bị bắt vào thời điểm đó. An-rốc-cơ bị kết tội, toà tuyên án: An-rốc-cơ bị ném cho sư tử xé xác.

Nhà vua cùng các vị quan toà và dân chúng có mặt để chứng kiến cuộc hành hình. An-rốc-cơ bị đưa ra giữa pháp trường. Phút chốc, sư tử được thả ra. Sư tử gầm lên dữ dội, nhảy vọt đến vồ mồi. Nhưng vừa đến bên phạm nhân, sư tử bỗng thay đổi hẳn vì nhận ra ân nhân của mình. Nó vui vẻ vờn quanh An-rốc-cơ, âu yếm liếm tay chàng. Kinh ngạc trước cảnh tượng đó, nhà vua bèn cho gọi An-rốc-cơ tới. Nghe chàng nô lệ kể đầu đuôi câu chuyện, nhà vua cảm động vì tình bạn giữa An-rốc-cơ và sư tử, đã ra lệnh tha tội và phóng thích cho An-rốc-cơ được tự do, còn sư tử cũng được tự do trở về rừng xanh.

 

Hàng xóm của Gấu Con

Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này...

Bác Hồ là thế đấy

Thời chống Mỹ, một buổi trưa, Hồ Chủ tịch đang chuẩn bị nằm nghỉ thì cần vụ vào báo cáo là Bác có khách. Khách là một cụ già ở Hưng Yên. Cùng đi với cụ có một vị lãnh đạo tỉnh. Trên xe còn có một thùng cá khá nặng.

Người cha của hơn 8000 đứa trẻ

Nằm chơi vơi giữa Ấn Độ Dương, Ma-đa-ga-xca là vùng đất khắc nghiệt nhất châu Phi, quanh năm hứng chịu những trận bão từ ngoài khơi đổ bộ vào.

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.

Nhà bác học không ngừng học

Đác – uyn là nhà bác học nổi tiếng trên thế giới. Ông còn rất ham học. Vào một đêm giá lạnh, mọi người đã say ngủ. Con ông chợt thức giấc và thấy phòng cha vẫn còn sáng ánh đèn.

Thế giới tí hon

Sáng chủ nhật, Tô nai nịt gọn ghẽ rồi đi vào làng. Cậu không quên đem theo con dao díp và khẩu súng cao su làm bằng gỗ ổi đã ngả màu đen bóng.

Xe Lu và Xe Ca

Một hôm, trên quãng đường kia, có chiếc xe lu lù rù chuyển bánh. Từ cột cây số này tới cột cây số kia, xe lu cứ vừa lăn vừa thở, mãi mới đến đích...

Ai có lỗi?

Tôi đang nắn nót viết thì Cô-rét-ti chạm khuỷu tay vào tôi làm cho cây bút nguệch ra một đường rất xấu. Tôi nổi giận. Cô-rét-ti cười, đáp: "Mình không cố ý đâu!"

Hội thề Đông Quan

Năm 1427, sau hàng loạt chiến thắng, nghĩa quân Lam Sơn tiến về thành Đông Quan (Hà Nội ngày nay). Tướng giặc Vương Thông đóng chặt cửa thành chờ cứu viện.