Chiếc bàn kỳ diệu

Trong một khu rừng nọ, có rất nhiều loài động vật và thực vật đáng yêu cùng nhau sinh sống. Một hôm, trời vừa tạnh mưa, Thỏ trắng liền tung tăng chạy vào rừng để hái hoa. A, nó phát hiện một cây nấm rất to mọc dưới gốc cây dương cổ thụ, giống hệt một cái bàn tròn xinh đẹp, đáng yêu làm sao!

- Hái hoa xong, mình sẽ ngồi ở cái bàn này ăn cơm trưa.

Thỏ trắng vừa hái hoa vừa nghĩ thầm. Thỏ trắng vừa đi khỏi thì Sóc con cũng đến đó. Nó cũng nhìn thấy cây nấm to như cái bàn tròn. “Hi hi!” - Sóc con mừng thầm - “Ngồi ăn cơm ở cái bàn nấm này chắc chắn là rất thú vị!”. Sóc con vừa nghĩ vừa chạy đi hái hoa.

Sau đó, Cáo con, Khỉ con và Nhím con cũng phát hiện ra cây nấm này, chúng cũng muốn ngồi ở đó ăn. Đến trưa, cả năm con vật cùng đến chỗ cây nấm, ai cũng nói mình là người nhìn thấy cây nấm trước tiên, không ai chịu nhường ai cả.

- Này, tớ là người nhìn thấy đầu tiên, các bạn dám đến đây tranh giành sao!

Thỏ trắng nói rồi ngồi bệt xuống trước cây nấm. Tiếp đó, Sóc con, Cáo con và Khỉ con cũng xô đến chỗ cây nấm và tức tối ngồi xuống.

Nhím con thấy các bạn ngồi chen chúc bên cây nấm, không còn chỗ cho mình chen vào nữa, bèn nhảy “bịch” một cái lên trên đầu cây nấm, nó không ngừng nhảy lên nhảy xuống khiến cho cây nấm bị vỡ bung ra.

Bây giờ thì chẳng ai thèm ngồi ở đấy ăn trưa nữa.

- Các cháu đúng là những đứa bé hư! 

Ồ, ai đang nói thế nhỉ? Năm bạn nhỏ ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra là ông Cây. Thỏ trắng biết rằng ông Cây đang phê bình chúng.

- Thật ra, chúng mình chỉ cần ngồi sát vào với nhau thì vẫn còn chỗ cho Nhím con mà.

Thỏ trắng ngượng đỏ cả mặt, nghĩ:

- Đều là lỗi của tớ cả, tớ không nên làm hỏng cây nấm này.

Nhím con xấu hổ nói:

- Hôm nay tớ nóng nảy quá

- Chúng tớ cũng có lỗi mà! - Sóc con và Khỉ con cùng lên tiếng.

Sau đó, một điều kì diệu đã xảy ra! Cây nấm bị đổ ban nãy đã dần dần vươn lên và trở thành một cây nấm vừa to vừa tròn, giống hệt một cái bàn ăn. Các bạn nhỏ vui mừng vỗ tay.

- Cây nấm này đẹp quá! - Khỉ con nói.

- Tớ nghĩ, nếu chúng ta trang trí cho nó thì chắc chắn sẽ rất đẹp đấy.

Cáo con nói xong, liền đi hái những bông hoa đẹp nhất bày trên bàn nấm. A, đẹp quá! Các bạn khác cũng học theo Cáo con, đi hái những bông hoa tươi trang trí cho cái bàn. Sau đó, chúng nhường nhau ngồi xung quanh cây nấm thần kì và cùng thưởng thức bữa trưa một cách vui vẻ.

- Các cháu là những đứa trẻ ngoan, biết sửa chữa lỗi sai của mình!

Ông Cây cười nói. Lần này, ông Cây đã khen ngợi tất cả mọi người đấy.

 

Trò chuyện cùng bé

Cuối cùng, ai là người có thể ngồi cạnh cây nấm để ăn trưa? Nếu nhà các bé có nhiều khách đến chơi, không đủ chỗ trên bàn ăn thì các bé có nhường cho khách không? Nếu bé và mẹ cùng ăn táo nhưng có một quả táo to còn một quả nhỏ hơn thì bé sẽ chọn quả nào? Cách ứng xử trong những tình huống nhỏ ấy có thể thấy chúng ta có phải là những đứa trẻ khiêm tốn và biết nhường nhịn mọi người hay không đấy!

Chú Ong lười biếng

Xưa kia, có dòng họ nhà Ong sinh sống hòa thuận trên thảo nguyên, họ siêng năng, cần mẫn làm việc. Một trong những gia đình Ong đó có một cậu con trai đặt tên là Ong Cưng...

Người con gái hiếu thảo

Một bà mẹ sinh được bảy cô con gái. Một dạo bà đi thăm cậu con trại ở xa. Một tuần lễ sau, bà trở về nhà. Mới bước chân vào nhà, bà đã nghe các con gái lần lượt nói lên nỗi mong nhớ của mình...

Ngỗng và rùa

Hai vợ chồng ngỗng và rùa là những người bạn tốt. Mùa hè đến, trời bắt đầu nóng lên khiến hồ nước dần cạn kiệt. Vì vậy, chúng lên kế hoạch đi tìm một chỗ ở mới...

Con lừa hát

Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó...

Đàn cá heo và bản nhạc

Ở vùng biển Bắc cực trời rét đậm. Băng giá ngay càng nhiều, diện tích mặt nước chưa đóng băng dần dần bị thu hẹp lại. Đàn cá heo sống trong khu vực đó vùng vẫy và có nguy cơ chết vì băng giá.

Người mạnh nhất hành tinh

Va-len-tin Di-cun là đứa trẻ sinh thiếu tháng, cân nặng chỉ hơn 1 ki-lô-gam và có nguy cơ chết yểu. Ý chí của người mẹ đã cứu sông cậu bé. Năm 3 tuổi, Va-len-tin mồ côi cả cha lẫn mẹ.

Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Những chiếc áo ấm

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất.. Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong.

Một người chính trực

Tô Hiến Thành làm quan triều Lý, nổi tiếng là người chính trực. Năm 1175, vua Lý Anh Tông mất, di chiếu cho Tô Hiến Thành phò thái tử Long Cán, con bà thái hậu họ Đỗ, lên ngôi.