Chiếc cân biết bói
Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói – 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì?
Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết:
– Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago.
Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ:
– Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem.
Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra:
– Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo.
Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu.
Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết:
– Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính.
Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được?
Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang.
Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết:
– Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.
***
Con gà băng qua đường
Phía đằng xa, một con gà đang băng qua đường. Vấn đề đặt ra là tại sao con gà đó lại… băng qua đường? Dưới đây là câu trả lời của một số nhân vật:
– R. Descartes: Để đi qua phía bên kia đường.
– Platon: Vì như vậy là tốt cho con gà ấy: bên kia đường là đúng.
– Aristote: Vì bản chất của con gà là băng qua đường.
– M. Luther King: Tôi mơ về một thế giới mà ở đó tất cả gà đều có thể được băng qua đường mà không cần biết lý do tại sao.
– R. Nixon: Con gà không có băng qua đường. Tôi lặp lại: con gà không bao giờ băng qua đường.
– S. Freud: Việc bạn bận tâm đến việc con gà băng qua đường cho thấy cảm xúc tình dục bất an của bạn.
– Galilee: Và thế là con gà đã băng qua đường!
– De Gaule: Con gà có thể đã băng qua đường, nhưng nó còn chưa băng qua quốc lộ.
– G. W. Bush: Việc con gà đã băng qua đường bất kể nghị quyết của LHQ chứng tỏ một sự đối đầu với dân chủ, tự do, công lý. Điều này cho thấy lẽ ra chúng ta phải dội bom con đuờng này từ lâu rồi. Để đảm bảo cho hòa bình trong vùng này, tránh việc các giá trị mà chúng ta bảo vệ bị xâm hại, chúng ta quyết định gửi 17 hàng không mẫu hạm, 146 máy bay tiêm kích, 250,000 quân, 154 tên lửa hành trình đến để xóa bỏ mọi dấu vết của con gà tại vùng này trong vòng bán kính 5,000 km. Sau đó, chúng ta quyết định sẽ thay mặt thế giới cai trị vùng này, thiết lập hệ thống các chuồng gà theo những chuẩn mực an ninh phù hợp nhất. Con gà trống lãnh đạo các chuồng gà sẽ được bầu chọn một cách dân chủ. Để cân đối chi phí chỉ cần kiểm soát các loại thực phẩm chế biến từ trứng gà trong vòng 30 năm mà thôi. Trong vùng đất mới của công lý, tự do và dân chủ này, chúng ta có thể đảm bảo rằng không bao giờ còn có chuyện gà băng qua đường nữa, và cũng chẳng còn con… đường nào trong vùng nữa. Cảm ơn!
***
Ngoại ngữ
Một anh chàng biết tiếng Anh lõm bõm đi du lịch ở Mỹ. Buổi sáng vừa bước ra khỏi khách sạn, anh ta thấy một đám cưới đi qua. Khều một người đang đứng xem anh ta hỏi:
– Who?
– No idea.
Anh ta đi thăm thú nhiều nơi. Ðến chiều, khi về gần đến khách sạn thấy một đám tang đi ngang anh ta lại hỏi một người đang đứng xem:
– Who?
– No idea.
Anh ta lẩm bẩm: Tội cho cái anh chàng “No Idea” mới đám cưới hồi sáng giờ đã chết rồi.
***
Cô nàng đang ngồi trong quán bar với một tay ngoại quốc. Cô nàng thủ thỉ: I love you.
Anh chàng ngoại quốc thì thầm lại: I love you too.
Ngẫm nghĩ một hồi, cô nàng đáp: I love you… three.
***
Chú chuột con vừa ra khỏi hang gặp ngay con mèo hung tợn. Chú bủn rủn tay chân chỉ chờ chết. Chợt có tiếng chó sủa lớn: Gâu Gâu Gâu. Con mèo cong đuôi chạy mất. Chú chuột quay lại thấy chuột mẹ đang đi tới, chú hỏi:
– Mẹ vừa làm gì mà con mèo chạy mất vậy?
Chuột mẹ trả lời:
– Đó là ngoại ngữ đấy con ạ. Con nên học, rất có ích!