Chiếc xe đẩy của Chuột Đồng

Mùa thu đã tới, lúa mạch đã thơm, lúa mì đã vàng, củ cải đã đỏ. Chuột đồng đẩy chiếc xe cút kít mà bố vừa mới làm cho nó đến ruộng.

“Hò dô ta, hò dô ta!” một đàn Kiến nhỏ đang khiêng một bông lúa mạch bước đi lặc lè trên ruộng.

“Nào, các bạn Kiến, hãy ngồi lên xe của tôi, tôi sẽ đưa các bạn về nhà.” Chuột đồng vừa nói vừa giúp Kiến chuyển lúa mì lên xe.

“Hò dô ta, hò dô ta!” Thỏ mẹ đang vác một bao tải củ cải nặng nhọc bước đi.

“Nào, Thỏ mẹ, hãy ngồi lên xe của tôi, tôi sẽ đưa chị về nhà.” Chuột đồng vừa nói vừa giúp Thỏ mẹ vác bao củ cải đặt lên xe.

“Hò dô ta, hò dô ta!” Chuột bố và Chuột mẹ đang khiêng một bồ lúa mì, vừa đi vừa thở phì phò.

“Nào, Chuột bố và Chuột mẹ, mau ngồi lên xe của tôi, tôi sẽ đưa hai bạn về nhà.” Vừa nói, Chuột đồng vừa nhanh nhẹn vác bồ lúa mì của hai vợ chồng nhà Chuột lên xe của mình.

Chiếc xe nhỏ chật ních người và lương thực, tất cả cùng vui vẻ cất tiếng hát: “Là lá la, là lá la la…”

Kiến, Thỏ mẹ, Chuột bố và Chuột mẹ đều rất vui, còn Chuột đồng thì khỏi phải nói, nó còn vui hơn mọi người nữa! Các bé nghe kìa, chúng đang hát đấy: “Đồng ruộng tươi đẹp làm sao! Lúa mạch thơm, lúa mì đã vàng, củ cải đã đến mùa thu hoạch…”

 

Trò chuyện cùng bé

Chiếc xe đẩy nhỏ bé của Chuột đồng đúng là rất có ích! Tuy phải đẩy xe vất vả nhưng Chuột đồng không thấy mệt chút nào, ngược lại còn rất vui nữa! Tại sao vậy? Vì trên xe có rất nhiều người đang vui vẻ ca hát đấy. Giúp đỡ người khác cũng chính là một niềm vui đấy các bé ạ!

Vị giáo sư thông thái

Giáo sư Tạ Quang Bửu quê ở huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Thuở nhỏ, cậu bé Bửu học ở Quảng Nam. Năm 1917, phủ Tam Kỳ mở kì thi cho học sinh lên bảy, thi cả Hán văn, Toán học lẫn Việt văn.

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..

Con yêu mẹ

Người mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà...

Như thế nào là một ngày đẹp?

Châu Chấu nhảy lên gò, chìa cái lưng màu xanh ra phơi nắng. Nó búng chân tanh tách, cọ giũa đôi càng: Một ngày tuyệt đẹp!

Tôi lại có gia đình

Câu chuyện kể về cuộc đời lưu lạc của chú bé Rê-mi. Bị bắt cóc và vứt ra lề đường từ lúc mới sinh, Rê-mi được một gia đình nghèo nuôi, rồi được chủ một gánh xiếc rong là cụ Vi-ta-li dìu dắt nên người.

Mây Trắng và mây Đen

Mây Trắng và mây Đen xưa kia đều là con của Thần Nước. Khi mới sinh ra, hai chị em đều mặc áo xám giống hệt nhau, nên người ta thường gọi chung một tên là: Mây Xám.

Người đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương gốc Bỉ

Đó là ông Phrăng Đơ Bô-en, tên Việt là Phan Lăng. Quê hương ông ở Vương quốc Bỉ.

Dê Đen và Dê Trắng

Dê đen và Dê trắng cùng sống trong một khu rừng. Hàng ngày, cả hai thường đến uống nước và tìm cái ăn ở trong khu rừng quen thuộc...

Con lừa hát

Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó...