Chú mèo đánh răng

Bác Lợn mới mở cửa hàng bán bàn chải đánh răng, trước cửa có treo một biển quảng cáo rất to:

“Bàn chải đánh răng chất lượng hạng nhất, một lần sạch ngay”.

Nhìn kìa, chú Voi đã đến. Bác Lợn khiêng ra một bàn chải to nhất đưa cho chú Voi. Chú Voi cảm ơn bác Lợn và vui vẻ ra về. Mèo Con cũng muốn mua một bàn chải to, Bác Lợn nói: “Miệng cháu nhỏ, mua bàn chải nhỏ đánh răng mới sạch!”.

Mèo Con vừa về đến nhà là đánh răng luôn, đánh mãi đến nỗi chảy cả máu răng.

Chú sợ quá vội vàng đi tìm Bác Lợn:

– Bác Lợn ơi bàn chải của bác không tốt.

Bác Lợn nói:

– Đó là vì cách đánh răng của cháu không đúng.

Bác gọi Lợn Con ra và bảo:

– Con hãy dạy Mèo Con đánh răng đi.

À, hóa ra là như thế này: Răng trên đánh từ trên xuống dưới , răng dưới lại phải đánh từ dưới lên trên, mặt răng hàm phải đánh đi, đánh lại, bên trong, bên ngoài, đều phải đánh.

Mèo Con xem hết lần này, đến lần khác:

– Tôi biết rồi.

Về đến nhà chú lại tiếp tục đánh răng…ấy làm sao mà đánh mãi không ra bọt trắng nhỉ?

Mèo Con lại chạy đi tìm Bác Lợn:

– Bàn chải của bác không tốt, đánh mãi không ra bọt.

Bác Lợn cười nói:

– Vì cháu không dùng kem đánh răng.

– Đúng rồi, cháu quên mất!

Mèo Con lè lưỡi ra ngượng ngùng, rồi chú mua luôn một tuýp thuốc đánh răng.

Mèo Con dung kem đánh răng nhưng không thấy bọt đâu cả.

– Ha! Ha! Đồ ngốc!

Chú Voi dùng vòi của mình phun nước vào mồm Mèo Con.

– A, có bọt rồi, bọt càng ngày càng nhiều.

Mèo Con càng đánh càng thích. Từ đó, mỗi khi bác Gà Trống gáy ò, ó, o thì Mèo Con lập tức dậy đánh răng. Nhưng một vài ngày sau, Mèo Con đột nhiên bị đau răng, mắt cũng sưng vù lên.

Chú tức giận chạy đến tìm Bác Lợn:

– Bàn chải của bác chẳng tốt tẹo nào.

Bác Lợn thấy răng của Mèo Con bị sâu răng rồi, tại sao thế nhỉ?

Bác Lợn gãi gãi đầu:

– Bác biết rồi, buổi tối cháu thường bắt chuột phải không?

– Vâng ạ – Mèo Con gật đầu.

– Cháu ăn chuột xong có đánh răng không? – Bác Lợn lại hỏi

– Không ạ!.

– Ấy, ăn gì trước khi đi ngủ cũng phải đánh răng, nếu không răng sẽ sâu

– Hóa ra là chuyện đó – Mèo con tự nhủ.

Sau khi Mèo Con chữa răng xong, buổi tối sau khi ăn chuột, chú đều đánh răng sạch sẽ rồi mới đi ngủ. Từ đó về sau, răng của Mèo Con lúc nào cũng tốt.

Bàn tay mẹ

Bình yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Tay mẹ không trắng đâu. Bàn tay mẹ rám nắng, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Bình rất thích áp hai bàn tay của mẹ vào má. Hai bàn tay xoa vào má cứ ram ráp nhưng không hiểu sao Bình rất thích.

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.

Chàng trai chăn trâu Chu Nguyên Chương

Chuyện kể rằng, để kết giao với anh hùng hào kiệt khắp thiên hạ và thu thập lực lượng khởi nghĩa, Chu Nguyên Chương đã đóng giả thành một chàng trai chăn trâu đến Phúc Kiến. Một hôm, Chu Nguyên Chương lùa đàn trâu đến núi Linh Tú thì gặp...

Người thợ săn và những chú chim bồ câu

Ở ngoài một ngôi làng nọ, có một cây đa rất lớn. Phía trên cây, có nhiều loại chim khác nhau làm tổ. Còn dưới những tán lá, khách bộ hành thường ngồi lại nghỉ ngơi sau khi đi một chặng đường dài...

Vua Lý Thái Tông đi cày

Lý Thái Tông (1000-1054) là một ông vua có nhiều chiến công hiển hách, đồng thời cũng rất quan tâm phát triển sản xuất, mở mang văn hoá, chăm lo đời sống nhân dân.

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Thỏ hồng chảnh chọe

Xưa thật xưa, trên hòn đảo nọ có rất nhiều động vật, chim chóc sinh sống, trong đó có gia đình nhà Thỏ Hồng. Khi Thỏ Hồng đến tuổi đi học, mẹ sắm cho Thỏ Hồng một chiếc cặp màu vàng thật xinh.

Ca-rơ hối lỗi

Ca-rơ là một con chó săn có nhiều tật xấu. Nó không chỉ đuổi bắt cừu và gà mái mà còn hay vào rừng bắt thỏ và gà rừng non nữa.

Bóp nát quả cam

Giặc Nguyên cho sứ thần sang giả vờ mượn đường để xâm chiếm nước ta. Thấy sứ giặc ngang ngược đủ điều, Trần Quốc Toản vô cùng căm giận.