Chú vẹt tinh khôn

Một người lái buôn Ba Tư, trong một chuyến vượt sang Trung Phi, mang về một chú vẹt rất đẹp. Chú vẹt có cái mào đỏ và bộ lông xanh biếc óng ánh. Vẹt nói rất sõi. Người lái buôn yêu vẹt lắm. Ông làm cho vẹt một chiếc lồng xinh xắn, son son thiếp vàng, treo lồng trong khu vườn có rất nhiều hoa lá châu Phi để vẹt đỡ buồn.

Trước ngày ra đi cất chuyến hàng mới, người lái buôn đến nói với vẹt:

– Này vẹt ơi, ta sắp sửa tới quê hương Trung Phi của mi. Mi có nhắn nhủ điều gì tới bà con bạn hữu không?

Chú vẹt liền nói:

– Ông làm ơn nói với đồng bào của tôi là ở đây dù đầy đủ thức ăn, tôi vẫn gầy mòn vì nhớ rừng quê, họ hàng, bè bạn. Ông bảo bạn bè tôi hãy chỉ giúp tôi cách nào để trở về quê hương.

Nghe vẹt nói, người lái buôn thầm nghĩ: “Chú vẹt này thật ngốc. Ta đâu có khờ mà thuật lại cái cách bọn vẹt bày cho mi!”

Tới Trung Phi, trở lại khu rừng trước kia đã tới, ông thấy một lũ vẹt đang đậu trên những cành cây cao, trong đó có con vẹt mào đỏ giống hệt chú vẹt của ông. Ông bèn nhắc lại những lời con vẹt của mình nhắn nhủ. Người lái buôn rất ngạc nhiên khi thấy chú vẹt mào đỏ vừa nghe ông nói xong thì bỗng buồn rười rượi, xù lông xù cánh, gục đầu rồi rơi bộp xuống bụi rậm. Vừa trở về thuyền, người lái buôn vừa nghĩ đến con vẹt tội nghiệp. Ông đoán chắc vì quá thương bạn vẹt của nó đang cô đơn trên đất nước xa lạ nên nó mới rầu rĩ đến chết đi như thế.

Về đến nhà, người lái buôn kể lại đầu đuôi câu chuyện cho chú vẹt của ông nghe. Vừa nghe xong, chú vẹt này cũng buồn ủ rũ, mắt nhắm lại và chỉ một lát sau, nó rơi bộp xuống đáy lồng mà chết. Người lái buôn buồn rầu nghĩ: “Giống vẹt thật có tình có nghĩa. Nghe tin bạn nó chết vì thương nó, nó cũng đau khổ mà chết theo.”

Thế là ông mở lồng, mang vẹt ra, để trên bàn tay ngắm nghía. Đột nhiên, chú vẹt bay vù lên một cành cây cao, nhìn xuống ông và nói:

– Cảm ơn ông chủ đã thuật lại cách bạn tôi chỉ cho tôi để được tự do. Giờ tôi trở về với rừng núi quê tôi đây. Xin tạm biệt ông chủ!

Thế rồi vẹt cất cánh nhằm hướng tây nam bay thẳng.

Người lái buôn tần ngần nghĩ bụng: “Không ngờ giống vẹt này lại tinh khôn đến vậy”.

Món quà tặng mẹ

Tôi vội vã bước vào tiệm trong mall để sắm khẩn cấp mấy món qùa giáng sinh vào phút cuối cho đứa con gái. Kinh hãi nhìn đám đông, có lẽ tôi sẽ bị kẹt trong tiệm đến muôn đời, trong khi việc phải làm còn chồng chất...

Có một lần

Tôi chẳng muốn kể chuyện này vì tôi thấy ngượng quá. Nhưng dù sao, tôi cũng xin kể để các bạn nghe. Mọi người đều tưởng là tôi bị đau thật, nhưng có phải là tôi bị sưng bộng răng đâu.

Chiếc thuyền giấy lang thang

Trên một khúc sông nọ, có một chiếc thuyền giấy màu trắng đang trôi theo chiều gió, càng ngày càng xa. Thuyền giấy đi đâu vậy nhỉ? Ngay cả nó cũng không biết nữa...

Chim Sơn Ca và Cu Cu

Nghe vợ, nhớ cả lời bạn, hơn nữa thật khó phân biệt Sơn Ca với Cu Cu sơ sinh, vì thế lòng Sơn Ca chồng dịu lại.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Hội võ mùa xuân

Mùa xuân năm 1753. Cây đào cổ thụ bên lễ đài thi võ đang trổ hoa đỏ thắm. Lễ đài được trang hoàng rực rỡ. Cờ xí rợp trời. Trên khán đài, đức vua Lê Hiển Tông, chúa Trịnh Doanh và đông đủ các quan đại thần đã tề tựu.

Con vẹt nghèo

HẰNG NĂM, MỖI KHI MÙA XUÂN VỀ, các giống chim và thú vật lại rủ nhau tới rừng mở hội. Nào Voi, Gấu, Hổ, Lợn Lòi... trổ tài thi khoẻ. Nào Khỉ, Vượn, Sóc... đua nhau leo trèo. Còn các giống chim khác thì thi giọng hát.

Chú vịt bầu

Nhìn thân hình gầy guộc của mẹ, Mai muốn ứa nước mắt. Em biết mẹ nói thoái đi như thế cho mình yên tâm chứ không thuốc men thì làm sao khỏi bệnh được.

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.